Page 113 - AllbertEstens
P. 113

V Ü   T R Ụ   M Ọ C   H I Ệ N   Đ £ l






                                                                               T ử   E I N S T E I N   C H O   Đ Ế N   N G À Y   N f ï Y
























                                                                            Un jour, à la nuit tombante, le célèbre philosophe français




                                                          Descartes était assis sur l’escalier de sa demeure et contemplait




                                                          attentivement rhorizon en  train de s assombrir.  Un passant lui




                                                          demanda: "Dites-moi, Monsieur le savant, combien y a-t-il d ’étoiles




                                                          dans le ciel ? - Malheureux ! répliqua le savant, personne ne peut





                                                          mesurer  le  non-mesurable  r   Ces  mots,  prononcés  avec




                                                          affectation,  impressionnèrent tellement l’étranger que ce dernier



                                                           resta interdit, et il passa son chemin.






                                                                            (Một hôm, khi màn đêm buông xuống, nhà triết học lừng





                                                           danh  của  nước  Pháp  Descartes  ngồi  ở bậc  thềm  ngôi  nhà  của



                                                           ông,  đăm đăm nhìn ra phía chân trời đang mờ dần trong bóng




                                                           tối. Một khách bộ hành đi ngang qua hỏi ông: "Hãy nói dùm tôi,




                                                           thưa  Ngài bác  học,  trên trời có bao nhiêu  ngôi  sao  ?  -  Thật là




                                                           buồn !  nhà bác học trả lòi, chẳng ai có thể đo cái không thể đo




                                                           được !” Những lời này,  được phô diễn với sự thích thú, làm cho




                                                           người khách xúc động đến lặng đi, và ông ta tiếp tục con đường




                                                           của mình).






                                                                            ư   Almanach  du  grand-père  Fedot  Kuzmich  Prutkov




                                                           (Sách Lịch của người ông Fedot Kuzmich Prutkov).






                                                                            Trong "ư univers comme espace et temps" (Vu trụ là không




                                                           gian  và  thời  gian)  của  Alexandre  Friedmann,  1923.  Bản  dịch




                                                          tiếng Pháp  trong "Essais de  Cosmologie"  (Các khảo luận về vũ




                                                          trụ  học),  Éditions  du  Seuil,  1997  [1].  ML' A lm a n a ch ..là  một












                                                                                                                                                                                                                                                   111
   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118