Page 108 - 4 Phong Cách Bán Hàng
P. 108

1 1 2                                                                                                                                                                    4 PHONG CACH 5AN HANG?









                                            Paula  nhắm  mắt  lại,  cô" gắng tập  trung vào  những  gì  cô





                                 định làm tiếp theo. Đốỉ vói cô, thời gian lúc này như ngừng






                                 trôi.  Vài  phút  trôi  qua,  lúc này,  cô  đang  vận  dụng  kĩ năng





                                 phân tích. Trong giây lát, cô quyết định điều quan trọng nhất





                                 là mạng sông của ông ta và biết đâu cô có thể cứu được ông.






                                 Nêu cô thất bại, điều đó vẫn tôt hơn khi biết mình đã co gắng





                                 han là chẳng làm gì và mặc cho ông ta chết. Cô sẽ cảm thây






                                 thật khủng khiếp nếu cô bò đi và không làm gì cả trong khi





                                 con ngưòi chẳng có gì để mất kia lại mất đi cái duy nhất mà





                                 ông ta có: mạng sông.







                                           Một lần nữa, cô như muôn hét to lên rằng: "Chiên đâu hay





                                 bỏ chạy, Paula! Hãy quyết định đi nào!"








                                           Từ bên frong cái siêu thị con con đó, Steve bình tĩnh nhìn ra






                                 khi Paula  chen giữa hai ông bơm xáng, bước ra  một khoảng





                                 trông,  vòng  qua  một  chiếc  xe  và  xẻ  đôi  đám  đông,  những





                                 người đang tụ tập quanh người đàn ông bị ngất xỉu đó. Nắm





                                 tay siết chặt, còn hai cánh tay cô như khóa chặt hai bên mình






                                 khi  cô nói bằng giọng thật gãy gọn:  "Xin lỗi!  Tôi biết hô hấp





                                 nhân tạo. Có lẽ tôi có thể giúp được."








                                           Một  người  trong  đám  đông  nói:  "Mọi  người  hãy  tránh





                                 đường! Hãy để cô ấy vào/' Và thế là người ta nhường đường






                                 cho cô tới bên người đàn ông đang nằm đó.






                                           Paula có thể cảm thây ánh mắt mọi người đang đổ dồn về






                                 mình  khi  cô  quỳ  xuống bên  cạnh  người  vô  gia  cư  đó.  Ông





                                 không hề  di  chuyển  gì  từ  lúc  ngã.  Ông  ta  vẫn nằm  úp  với






                                 khuôn mặt hướng về trạm xăng như lúc ngã xuông. Cái chất





                                 ông ta vừa oẹ ra nồng nặc mùi hôi thôi.  Đôi mắt ông nhắm





                                 nghiền và khuôn mặt tái đi như chết.
   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113