Page 59 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 59
san hô sắc nhọn như lưỡi dao cắt nát thịt da anh em, máu hòa với nước
biển, càng ngâm nước lâu vết thương càng nứt nẻ, xót đau, nhức nhối
vô cùng... Vậy mà mỗi người phải kiếm đủ số ba mươi cây san hô mới
đưỢc lên bờ”.
ở một đoạn khác tác giả chua chát đặt tên “Đàn bò không sừng”
tố cáo tình cảnh anh em tù nhân bị bắt làm bò kéo xe chẳng khác con
vật. Đường xuống núi dốc đứng, những người tù không kềm giữ nổi
càng xe, vậy là những tảng đá to nặng cứ thế lăn nhào, đè dập nát thân
thể khốn khổ chỉ còn da bọc xương...
Tôi cắn môi để không bật ra tiếng khóc, nguyển rủa bọn mặt người
dạ thú và tự hỏi hệu chúng còn sống được bao lầu nữa? Nhất định sẽ
đến ngày bão tố nồi lên, đồng bào, dân chúng vùng dậy đòi nỢ máu!
Trong tập sách có nhiểu bài thơ rất hay như bài Kêu gọi phụ nữ của
Thôn Dân viết hồi đầu năm 1937, đọc lên thấy hồ hởi phấn chấn như
bổi thêm sức vững vàng đi tới:
"... Đ ời tiến bộ có ta y ph ụ nữ
Đ ời đau thương hỏi thử ai không?
Thế m à trăm cái b ấ t công,
B ấy lâu nữ giới thực không ra gì?
Chị em hỡi, dại chi chịu trói!
M ình hãy m au tự cởi cho m ình
N hững trò bình đẳng trá hình
Tự do giả tạo, chúng m ình đậ p tan
Cuộc cách m ạng dâng tràn th ế giới,
N gọn cờ hồng p h ấ t ph ới tung bay,
Phong trào ph ụ nữ đã xây
D âng lên rẩm rập đó đây không ngừng...
... Trời N a m V iệt bấy lâu m ù m ịt,
G iặc Tây vào bưng b ít m iệng, tai.
58 HỔI ức NGÔ THỊ HUỆ