Page 58 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 58

nghiệp  vẫn  là  ngành  kinh  tế chính  và  cung  cấp  lương  thực,  thực
           phẩm -  những nhu cầu thiết yếu hàng đầu cho xã hội lúc này,  đồng
           thời  cũng  là  động  lực  chính  thúc  đẩy  thủ  công  nghiệp  và  thương
           nghiệp  phát triển.  Qua  thực  tiễn  đòi  sông,  dân ta  đã  đúc  rút  được
           “dĩ  nông vi  bản”,  “phi  nông bất ổn”,  và  đó  là  sự  khái  quát rất  sâu
           sắc  về  vai  trò  của  nông  nghiệp.  Nông  nghiệp  không  chỉ  cung  cấp
           những  nhu  cầu  thiết  yếu  cho  đời  sóng  dân  sinh  mà  còn  là  ngành
           mang  lại  thu  nhập  chủ  yếu  cho  nhà  nước  phong  kiến.  Nhà  nước
           không  chỉ  thu  hoa  lợi  từ  nông  nghiệp  mà  còn  thu  thuê  từ  nông
           nghiệp  để bồi  bổ cho  ngân  khố quốc  gia,  cấp  lương bổng,  bổng  lộc
           cho vương triều,  quan  lại trong bộ máy quản lý đất nước,  xây dựng
           các  công  trình  kiến  trúc,  cung  điện,  trường  học,  đưòng  sá,  cầu
           công, đê điều...  cho đến việc dựng binh và dụng binh đê giữ nước.
               Cùng  với  nông  nghiệp,  các  ngành  nghề  thủ  công  nghiệp  cũng
           phát triển,  song luôn gắn với nông nghiệp. Trên thực tế, các ngành
           nghề  thủ  công  nghiệp  của  nước  ta  chủ  yếu  sử  dụng  nguyên,  vật
           liệu và cả sức lao động từ nông nghiệp,  đồng thời chủ yếu  là hướng
           vào  phục  vụ  nông nghiệp  để  phát  triển,  tiêu  biểu  là  các  cơ  sở kéo
           tơ,  dệt vải,  chế biến  lương thực,  thực phẩm,  sản  xuất  nông cụ,  cày
           bừa,  gạch ngói, vật liệu xây dựng và nhiều sản phẩm khác.  Đối vối
           thương nghiệp cũng vậy, chính sử đã từng ghi lại rằng,  thòi kỳ Lý -
           Trần,  nhờ có nông nghiệp  mà việc buôn bán trong nước cũng phát
           đạt.  Từ đầu thời  Lý  đã hình  thành  các làng,  các  phường  thủ công
           quanh  các  thị  thành  lớn  mà  thực  chất  là  những  trung  tâm   buôn
           bán,  trao  đổi  sản  phẩm  giữa các ngành  nghề,  các vùng  miền.  Hầu
           hết các triều vua thời Lý -  Trần  đểu khát khao xây dựng đâ't nưốc,
           phát  triển  kinh  tê  nhằm  ổn  định  đời  sống,  an  dân,  tịnh  quốc,  bảo
           đảm cho sự tồn vong, phát triển vững chắc của dân tộc.
              Thời  kỳ  Lý  -  Trần  cũng  là  thời  kỳ  mà  thể chế chính  tr ị  phong
           kiến  được  định  hình,  từng  bước phát  triển  mạnh  mẽ.  Bộ  máy  nhà
           nước được tổ chức ngày càng quy củ và theo sát  trình độ tổ chức bộ
           máy nhà  nước của  phong kiến Trung Quốc đương thòi đang là hình


           60
   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62   63