Page 222 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 222
và dũng cảm đánh giặc ngoại xâm. Bởi vậy, phong trào Tây Sơn đã
dần dần lôi cuôn được đông đảo dân chúng cả nước tham gia. Sau
khi lật đổ chính quyền chúa Nguyễn, đánh tan 5 vạn quân Xiêm
xâm lược ở phía Nam, mùa hè năm 1786, quân Tây Sơn tiến công
ra Bắc. Với danh nghĩa “Phù Lê diệt Trịnh”, với sức mạnh vĩ đại
của phong trào quần chúng, được dân chúng Bắc Hà và nhân dân
Thăng Long ủng hộ, quân Tây Sơn đã nhanh chóng đập tan được
lực lượng quân sự của họ Trịnh. Nền thông trị của chúa Trịnh đã
ngự trị ở Thăng Long gần 200 năm bị lật nhào.
Tuy nhiên, đúng lúc này thì Nguyễn Nhạc buộc Nguyễn Huệ
phải rút quân về Nam. Lê Chiêu Thống hoàn toàn bất lực không
điều hành nổi việc nưổc và không không chế được tình hình. Thăng
Long và Bắc Hà lại lầm vào tình trạng cực kỳ rối ren, hỗn loạn.
Lần lượt Nguyễn Hữu Chỉnh rồi Vũ Văn Nhậm tạo phản, lộng
quyên. Năm 1787 và năm 1788, quân Tây Sơn phải liên tiếp ra
Thảng Long lập lại trật tự, lần tiến quân ra Bắc năm 1788 do đích
thân Nguyễn Huệ chỉ huy. Tuy Thăng Long trở lại trật tạ dưới
quyển kiểm soát của quân Tây Sơn, nhưng do ảnh hưởng còn nặng
nể của ý thức hệ phong kiến, cho đến nửa cuối những năm 80 của
thế kỷ thứ XVIII, dân tình ỏ Thăng Long, nhất là tầng lớp sĩ phu
Bắc Hà vẫn hướng vê' nhà Lê, tôn phò Lê Chiêu Thông.
Tình hình càng trở nên phức tạp khi tập đoàn Lê Chiêu Thông
đi cầu cứu và rước 29 vạn quân xâm lược Mãn Thanh vào chiếm
đóng Thăng Long, sẵn ý đồ xâm lược Đại Việt, lại được Lê Chiêu
Thống cho người sang cầu cứu, vua Thanh bây giờ là Càn Long
liền chớp lấy cơ hội, huy động 29 vạn quân dưới sự chỉ huy của
Tổng đốc Lưỡng Quảng Tôn Sĩ Nghị xâm lược nước Đại Việt núp
dưới chiêu bài “Phù Lê, diệt Tây Sơn”. Nhà Thanh còn dự định
điều động lục lượng thủy binh để khi cần thiết thì vượt biển đánh
thẳng vào Thuận - Quảng, phốỉ hợp với bộ binh tiến từ phía Bác
xuống. Đất nước ta đứng trước nguy cơ bị xâm lăng từ cả hai mặt
Nam và Bắc.
224