Page 225 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 225

do  Đại  Tư  mã  Ngô  Vãn  sở  đứng  đầu,  sát  cánh  với  ông  còn  có  các
          tướng  Phan  Văn  Lân,  Nguyền  Văn  Dung,  Nguyễn  Văn  Tuyết,
          Trần  Thiện  Ngôn.  Ngoài  ra,  nhiều  vãn  thần  cũ  của  nhà  Lê,  trong
          đó  có  Ngô  Thì  Nhậm  cũng  được  ông  tin  cậy  giao  cho  trọng  trách
          tham  gia  Bộ  chi’  huy.  Trưốc  khi  rời  Thăng  Long,  Bắc  Bình  Vương
          Nguyễn  Huệ  ân  cần  dặn  dò  rằng:  sỏ  và  Lân  là  nanh  vuốt  của  ta;
          Dung và  Ngôn  là  tâm   phúc của ta; Tuyết là cháu ta; còn Nhậm  thì
          vừa là bề tôi vừa là khách của ta,  lại là dòng văn học Bắc Hà thông
          thạo  việc  đòi.  Nay  ta  giao  cho  các  người  cả  mười  một  trấn  trong
          toàn hạt.  Nhũng việc quan trọng đều cho tùy tiện mà làm. Mọi việc
          cùng  nhau  họp  bàn  ổn  thỏa,  chớ  vì  kẻ  cũ  người  mới  mà  xa  cách
          nhau.  Ai  nấy  phải  đồng  lòng  hiệp  sức,  lo chung công việc  để xứng
          đáng với sự trông đợi của ta 1.
              Cuối  năm  1788,  29  vạn  quân  Thanh  viện  cố giúp  nhà  Lê  ồ  ạt
          kéo vào  nưốe ta,  chiếm  đóng cả  kinh  thành  Thăng Long.  Lúc này,
          Nguyễn  Huệ  đã  vươn  lên  vượt  khỏi  tầm  của  một  thủ  lĩnh  khởi
          nghĩa  nông  dân  đê’  trở  thành  người  anh  hùng  dân  tộc,  lãnh  đạo
          nhân  dân  đánh  tan  các  thê  lực  ngoại  xâm,  bảo  vệ  Tố  quốc.  Ong
          đem  đến  nhiệm  vụ  mới  cho  cả  phong  trào Tây  Sơn  -  đó  là  nhiệm
          vụ  giải  phóng cho  toàn  dân  tộc.  Xét về  tính chất,  phong trào Tây
          Sơn  đã  đồng  thòi  thực  hiện  hai  nhiệm  vụ  trọng  đại  khác  nhau:
          một  là,  tiến  công  các  tập  đoàn  phong  kiến  ở  cả  Đàng  Trong  lẫn
          Đàng  Ngoài;  hai  là,  dũng  cảm  đánh  giặc  ngoại  xâm  (Xiêm,
          Thanh).  Bởi  vậy,  phong trào  đã  lôi  cuốn  được  đông đảo nhân  dân
          tham  gia.
              Nhận biết  thê  giặc rất  mạnh  lúc  ban  đầu,  khiến  quân  Tây Sơn
          đang đóng ở  Bắc  Hà  lúc đó phải  lui  về trấn giữ ở Tam  Điệp,  nhưng
          Nguyễn Huệ không hề nao núng.  Đe tạo danh nghĩa chính thống cho
          công  cuộc  tiến  công  đại  phá  quân  Thanh  xâm  lược,  tại  Phú  Xuân,


              1.  Xem  Đại  Nam  chính  biên  liệt  truyện  (sơ  tập),  Nxb.  Thuận  Hóa,
          1993, q.30, tr.  119.

                                                                     227
   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229   230