Page 231 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 231

ra bắc, đến bên La Châu Hồng, phá được quân của đô đốc Giang Hạo,
      thừa thắng kéo quân đên  Bình Than, đôt phá gần hết thuyền trại của
      quân Minh.  Các hào kiệt nghe tin đều hưởng ứng. Đồng Mạc ở Thanh
      Hoa, tự xưng là Lỗ Lược tưóng quân, chiêu tập quân nghĩa dũng, đánh
      giết được nhiều giặc, bắt được chỉ huy Tả Dịch; Vương Tuyên (Đán) thế
      cùng, tự vẫn. Trùng Quang phong Mạc làm thủ quản Thanh Hoa. Lại
      có Nguyễn Ngân Hà cũng là người giỏi trong đám hào kiệt.
            Các  toán  nghĩa  quân  nhỏ  quanh  thành  Đông  Quan,  năm
      trước xẹp  đi,  lại dấy lên.  Lê  Nhị ở Thanh Oai giết cha con đô ty Lữ
      Vượng,  chiếm  giữ Từ Liêm.  Lê  Khang,  Đỗ  Cốĩ,  Nguyễn  Hiệu cũng
      đem  quân  chông  giặc  dẻo  dai.  Do  không  thống  nhất  chỉ  huy,  liên
      lạc  vối  nhau  hay với Trùng Quang không chặt chẽ  nên  không lập
      được  chiến  công  lớn.  Quân  Minh  kéo  đến  đánh  thì  tan  chạy,  rồi
      khi giặc rút, lại tập hỢp trở lại.
            Đại quân Trùng Quang đóng ở Bình Than.  Mộc Thạnh tiết sứ
      đem  quân  đến  đánh,  đều  bị  đẩy  lui.  Nhưng  Thạnh  không  thể  để
      yên  quân  Trần  đóng  ngay  gần  Đông  Quan  được  nên  cố  tình  đi
      đánh  mãi.  Trùng Quang bị quấy rôi nhiều,  đành phải rút quân về
      miền trong.  Quân Thạnh đuổi theo đến Ngu Giang, bắt mất tưống
      Lê Long và nhiều binh sĩ.
            Quan  quân  nhà  Minh  rất  khô  tâm  về  các  toán  nghĩa  quân
      nhỏ  hoạt  động  khắp  nơi,  bình  được  chỗ  này  thì  chỗ  khác  nổi  dậy.
      Đi  đánh  luôn,  khó  nhọc  nhiều  mà  không  sao  bình  định  được.
      Chúng  bèn  đổi  phương  pháp,  dùng  người  Việt  trị  người  Việt,
      thưởng quan cho các người đánh bắt được bọn phiến loạn và cả cho
      những ai chiêu dụ được loạn quân về hàng.  Tự ý về hàng không bị
      trách phạt,  lại còn  được ban  thưởng.  Minh Thành  Tổ lại giả nhân
      giả  nghĩa  hạ  chiếu  tha  tội  cho  những  quân  sĩ  ta  bị bắt,  chỉ  trị  tội
      những  người cầm  đầu,  ban  sắc chỉ  thưởng công cho lũ phản  quốc,
      khen ngợi chúng,  hứa cho ăn lộc lâu dài.
            Nhưng  người  nưóc  ta  chẳng  mấy  ai  nghe  theo.  Quân  lính
      Minh  ngơi  tay  thì  nghĩa  quân  lại  hoạt  động  ráo  riết.  Chẳng  đâu
      được yên ổn.  Bọn Mộc Thạnh mệt mỏi, bất lực, lại cáo cấp về triều,
      xin Trương Phụ đem nhiều quân sang đối phó tình thê khó khăn.
            Tháng  6  âl  năm  1411,  Trương Phụ lại  đem  24.000  quân  sang.
      Phụ,  Thạnh  chia  quân  mở  những  cuộc  tuần  tiễu,  đàn  áp  các  quân
      nghĩa  dũng  khắp  nơi  miền  trung  châu.  Qua  mùa  thu,  Phụ,  Thạnh
      đem đại quân vào đánh Thanh Hoa. Lần này,  quân Trần phòng thủ
      cẩn  mật,  đóng  cọc  hơn  40  trướng  sông  Nguyệt  Thường  (khúc  sông
                                                                             231
   226   227   228   229   230   231   232   233   234   235   236