Page 225 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 225
... Gió thổi mùa thu vào hfà Nôi
*
Phô dài xao xác heo mcL\
9 “
Nắng soi ngõ vắng
Thềm cũ lôi ra đi
Lá rụng đầy"
(Tạp chí Văn nghệ, sô 5- 1948)
Nhưng có thể nói dù ngắt nhịp theo kiểu nào,câu thơ của
Nguyễn Đình Thi cũng đã vẽ lên được một khung cảnh rất thu
của Hà Nội một thời. Cảnh đẹp. tĩnh lặng» hoang vắng và man
mác buồn. Cái buồn ẩn sâu trong "hơi may", "xao xác \ trong
tâm trạng quyến luyến nhớ nhung của người Hà Nội ra đi vi
một lẽ sống, một mục đích c ao cả. Nhưng nỗi buồn thương của
lòng người ở đây ìà "Cáĩ buồn của một sự đoạn tuyệt lặng lẽ, tự
c h u ê (Vù Quần Phương)
Nhạc điệu của lời thơ là nhạc điệu nội tâm dung dị. sâu
♦ » m « • * W
lắng. Với những râu tho thất ngôn đều dặn, nhịp thci cat chậm
rãi. trầm lắng như nhịp bước của người ra di, "quả quyết mà lưu
luyến, iậng lẽ mà xao động". khiến cho lá rơi, nắng rơi. rời đầy
thểm và rơi đầv khoảng nhớ mênh mông trong lòng người đi.
Kết bài:
Tóm lại dây là một. doạn thơ dặc sác nhất của bồi "Đất
m H « + V
nước". Doa rĩ thơ chỉ bôn câu nhưng vừa có hình, có tình (.‘ó nhiie.
- m W
có ánh sáng, màu sắc. Nó gợi lên được cái thần thái, cái bồn cùa
mùa thu Hà Nội nam xứa và xứng dáng là một trong những
đoi ill thơ hay nhấl viel về mùa thu. Đằnt* sau bức tranh nẻn
thớ. nón họa a y là tâm lòng gán bó thiết tha /oi que hương dất
n ù ỏ e . l à n i e H ì n g ư ỡ n g v ọ n g c u a t h ì n h ả n đ ô ì V Ớ I v ẻ ( l ọ p c u a
n h ừ n g < ‘ 0 1 1 n g ư ờ i l ẽ n d ư ờ n g i h < ‘ 0 L i ế n g g ọ i i h i ê n g l i ê n g c ủ a T ố
quốc non ríỏỉìg./.
226