Page 224 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 224
"Nhớ đêm ra đi đất trời bốc. lửa
Cầ Đô thành nghi ngút cháy sau lưng
Những chàng trai chưa trắng nợ anh hừng
Hồn mười phương phất phơ cờ đỏ thắm"
(Ngày vể — Chính Hữu)
Thế nhưng, dù người đi có kìm giữ ánh mắt không ngoái
nhìn, thì lòng anh vẫn ngoảnh lại, anh cảm nhận rất rõ sau
lưng mình là "thềm nắng lá rơi đầy". Giữa lý trí và tinh cảm của
người đi có thể nói chưa thật hoà quyện vào nhau, lý trí cũng
nhiều, tình cảm cũng nặng. Bởi vậy, ta có cầm giác người đi
đang sông trong một trạng thái tâm lý mâu thuẫn giằng xé: vừa
quyêt tâm, vừa lưu luyến. Nhưng chính sự mâu thuần đó khiến
cho ngưò‘1 đọc yêu quý vô cùng vẻ đẹp tâm hồn của anh. Nếu
không phải là một con người yêu thiết tha, da diết mánh đất Hà
Nội ciía mình, làm sao người ra đi có thể biết sau lưng minh
"thềm nắng lú rựi đầy" dù anh cô gắng không ngoảnh lại. Hình
ảnh "thềm nắng lá rơi đ ầ v là hình ảnh của tám tưỏng nhiều
hơn là hình ảnh thực. Bởi đó là sắc thu Hà Nội đã hoá vào đòi
• ■
s ố n g n ộ i t â m c c - n n g ư ờ i . I r ơ I h à n h k ý ứ c . I h à n h t ì n h y ê u v à n ỗ i
n h ớ . B ư ớ c c h â n n g ư ờ i đ i d ứ t k h o á t m à l ò n g l ạ i l ư u l u y ế n , n g ậ p
n g ừ n g d ẵ n đ ế n c â u t h o ' c u ố i "Sau lưng thềm nắng ỉá rơi đầy"
m a n g c á c h n g á t n h ị p n g ậ p n g ừ n g . N g ư ờ i t a đ à c ỏ n h i ề u b à n c à i
v ề n g ắ i n h ị p c á u i l ì ơ i h e o l ố i : 3 / 4 : 2 / 2 / 3 : 4 / 3 : h a y 3 / 1 / 1 / 2 . C á c h
n g á i n h ị p n à o e ù m » c ó c á i ì ý r i ê n g c ủ a n ó . N ê n I h ă n g t a đ ồ n £
t ì n h v o i ý k i ế n c ủ a c h í n h t á c g i ả l à n g ắ t n h ị p c á u t h ( j t h e o k i ể u
t r u y ề n I h ố n ẹ 4 / 3 l ì ỏ i v è d ẹ p c ù a m ù a t h u l à v ò đ ẹ p g i a n d ị . s â u
l ổ n g ? H ô n t h ố . c ấ c h h i ể u n à y r ò n d ự a t r ê n cơ s ỏ n h u n g c ả u t h o
i r n n ç b à i : "Sang mát trong như sáng mĩm xưa":
15-VÔTĐH 2 2 5