Page 188 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 188
"Đứng bên ni đồng ngó bên tê đồng mêng mông bát ngát
Đứng bên tê đồng ngó bên rú đồng cũng bát ngát mênh mông"
Như vậy chỉ bằng mấy câu thơ đơn sơ mà Hoàng cầm đã
tạo dựng lên được một bức tranh sơn mài về quê hương với
những đường nét, màu sắc hài hoà tuyệt đẹp. Bức tranh được
phác thảo bằng một vài nét chấm phá tài hoa với màu "cát
trắng phang lỳ" xen lẫn với "xanh xanh bải mía bờ dâu" trải dài
nối tiếp với khoảng không gian 11Biêng biếc ngô khoai'.
d. Nỗi đau tiếc căm giận của tác giả
Nhưng giò đây từ Việt Bắc, từ "bên này" nhìn về chỉ còn là
một "nỗi nhớ tiếc". Cho nên tác giả có cảm giác "Sao xót xa như
rụng bàn tay“. Điệp từ "sao" được nhắc lại "sao nhớ tiếc", " sao
xót xa'như một nốt nhạc láy lại hằn sâu thêm nối aay dứt chồng
chất, dồn nén nỗi đaư đến bàng hoàng, quặn thắt khi quê hương
thanh bình giàu đẹp bỗng chốc bị chìm trong máu lửa. "Như
rụng bàn tay* là một hình ảnh thơ tuyệt hay. Trước hết nó diễn
đạt một cảm xúc rất cảm động: giặc chiếm quê hương là như
chiếm một phần thân thể, như đứt tay rụng chân của mình vậy.
Đúng như Tôi Hữu đã viết:
"Giặc về giặc chiếm đau xương mấu
Đau cả lòng sồng, đau cỏ cây ”
Sau nữa qua hình ảnh thơ, Hoàng Cầm dưòng như đã biến
nỗi đau tinh thần thành nỗi đau thể xác như cảm giác được.
Đoạn thơ trên đây của Hoàng cầm là sự cảm nhận tinh tế,
sự thể hiện tài hoa của nhà thơ về sông Đuống - quê hương