Page 147 - Văn Hóa Ứng Xử Việt Nam Hiện Nay
P. 147
N guyén Thanh Tuân
(1804 - 1872) là người đặt nền móng. Quan điểm này đặc
trưng cho tính tộc loài ở tình cảm, đạo đức, tôn giáo, tình
yêu và coi bản chất con người là cái vốn có và bất biến; tức
là quy bản chất con người vào bản chất tự nhiên.
Bằng cách phê phán và kế thừa có chọn lọc những tri
thức của nhân loại ở cả phương Đông và phương Tây,
quan điểm mác xít coi "bản chất con người không phải là
một cái trừu tượng cố hữu của cá nhân riêng biệt. Trong
tính hiện thực của nó, bản chất con người là tổng hòa
những quan hệ xã hội"'^\ Trong triết học Mác, tự nhiên -
con người - lịch sử có tính thống nhất và có môi quan hệ
biện chứng vói nhau: tự nhiên là nguồn gốc vật chất sinh
ra con người, con người là sản phẩm trực tiếp của tự
nhiên; đồng thòi con người cũng là sản phẩm của lịch sử.
Nhưng nó không phải là sản phẩm thụ động mà tác động
trở lại tự nhiên để tạo ra lịch sử.
Con ngưòi là sản phẩm của hoàn cảnh, hoàn cảnh
càng có tính người bao nhiều thì nhân cách của con người
càng được phát triển và hoàn thiện bấy nhiêu. Trái lại, con
người sẽ bị tha hóa, xa lạ với chính mình trong một hoàn
cảnh phi nhân tính. Như vậy, cái quyết định bản chất con
người là xã hội. Cái bản chất ấy được hình thành và phát
triển trong hoạt động thực tiễn, trước hết là trong lao
( 1)
C.Mác và PhĂnghen: Toàn tập, Nxb Chính trị Quốc gia, Hà Nội, 1995, tJ, tr.ỉỉ.
148