Page 11 - Vấn Đề Bảo Vệ Quyền Sở Hửu Trí Tuệ
P. 11

Chương 1: Khái quát chung về sở hữu trí tuệ                           11


                        bố miệng hay việc sử dụng trước đó và địa điểm xảy ra việc công bố hay
                        bộc lộ.
                             Việc bộc lộ một sáng chế mà bộc lộ này sẽ trở thành một phần của
                        tình trạng kỹ thuật đã biết có thể xảy ra theo ba cách:

                             - Mô tả sáng chế đó trong một ấn phẩm hoặc xuất bản dưới hình thức
                        khác;
                             - Mô tả sáng chế đó theo cách trình bày miệng trước công chúng, việc
                        bộc lộ như vậy được gọi là bộc lộ qua việc nói, trình bày miệng;

                             - Sử dụng công khai sáng chế đó, hay bằng cách đưa công chúng vào
                        các hoàn cảnh khiến cho bất kỳ người nào trong số họ cũng có thể sử dụng
                        sáng chế, đây là “dạng bộc lộ thông qua sử dụng”.

                             d) Trình độ sáng tạo (không hiển nhiên)
                             Đối với yêu cầu về trình độ sáng tạo (cũng được gọi là “không hiển
                        nhiên”), vấn đề đặt ra là liệu có hay không có việc một sáng chế “được
                        xem hiển nhiên đối với một người có trình độ kỹ thuật trung bình trong
                        lĩnh vực tương ứng” có thể là tiêu chuẩn khó nhất phải xác định trong quá
                        trình xét nghiệm nội dung.

                             Việc đưa yêu cầu như vậy vào luật pháp về sáng chế là dựa trên giả
                        thuyết rằng không bảo hộ cho những gì đã được biết là một phần của tình
                        trạng kỹ thuật đã biết, hoặc cho những gì mà một người với trình độ trung
                        bình có thể suy luận ra như một hệ quả hiển nhiên của tình trạng kỹ thuật.

                             Thuật ngữ “trình độ trung bình” nhằm loại trừ chuyên gia “giỏi nhất”
                        có thể có. Thuật ngữ này nhằm giới hạn ở những người có trình độ kỹ
                        thuật trung bình trong cùng lĩnh vực tại quốc gia liên quan.
                             Cũng cần lưu ý rằng tính mới và trình độ sáng tạo là những tiêu chuẩn
                        khác nhau. Tính mới tồn tại nếu có bất kỳ sự khác biệt nào giữa sáng chế
                        và tình trạng kỹ thuật đã biết. Vấn đề “có trình độ sáng tạo hay không?”
                        chỉ đặt ra nếu đã có tính mới. Thuật ngữ “trình độ sáng tạo” diễn tả quan
                        niệm rằng sẽ là không đủ nếu sáng chế được yêu cầu bảo hộ chỉ là mới,
                        nghĩa là khác so với những gì đã tồn tại trong tình trạng kỹ thuật, nhưng
                        sự khác biệt này phải có được hai đặc tính. Thứ nhất, phải có “tính sáng
                        tạo”, có nghĩa đó phải là kết quả của một ý tưởng sáng tạo, và phải là một
   6   7   8   9   10   11   12   13   14   15   16