Page 46 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 46
Thụ bao giờ cũng hiện ra đẹp và trong sáng nhƣ dòng sông ngoài cửa sổ. Con sông Kỳ Cùng ấy
chảy qua Lạng Sơn ra cửa Bình Nghi nhởn nhơ đến những đất nƣớc xa lạ, càng ngày mở rộng và
sức lực mênh mang đã cuốn phăng mọi bất bình, mọi trở lực, mọi thất vọng, trên mình nó cuồn
cuộn ánh sáng và bóng nƣớc.
Những suy nghĩ, cứ lúc bồng bột, lúc nặng trĩu. Một chốc, Thụ vƣơn vai, đứng lên, nhìn
trƣớc cửa, thấy xác pháo đỏ choé ra tận những tảng đá trƣớc cửa thì kêu:
- Ô, trời sáng rồi.
*
* *
Mùng một Tết.
Những ngày Tết ẩm ƣớt, rét cắt ruột mù mịt che khuất cả một cái làng mà không ai biết có
cái làng héo hắt ấy trong núi đá. Bởi vì ở Lũng Nghìu thì ngày Tết chẳng bao giờ có thịt lợn
quay, cũng không có gì lạ hơn ngày hôm qua. Nhƣng quanh đây, phía Đồng Đăng hay bên Nam
Quan khi từ những thị trấn có ngƣời buôn bán ở hai bên biên giới vẳng lại tiếng pháo đón xuân
thì ở trong núi này mới càng thấm thìa nỗi buồn phải xem Tết nhà ngƣời. Thế nhƣng, bao giờ
cũng vậy, ngƣời Lũng Nghìu vốn tính hay nghi hoặc, rồi đâm trợn. Họ bảo nhau nghe kỹ xem
trong tiếng pháo râm ran kia có lẫn tiếng súng kẻ cƣớp hay lính Quốc dân đảng ở lô cốt xuống đi
cƣớp các làng đƣơng vào năm mới. Nhƣng dù cho có xảy ra những việc khủng khiếp ấy thì năm
ngoái, năm kia cũng đã có cƣớp sớm, thế là cũng không có gì lạ hơn năm ngoái, năm kia.
Thế nào thì một năm mới cũng đã tới. Không ngờ Tết năm nay mà nhà Mã Hợp no đủ. Có gà
cúng, có thịt lợn, giấy hồng điều dán cửa, sáng mùng một ai cũng đƣợc tiền mở hàng phong bao,
phong bao cả các nhà trong xóm, lại có rƣợu Lũng Vài ngon cẩn thận. Cả xóm cùng vui sƣớng,
chắc điều tốt lành năm nay sẽ tới.
Thụ hỏi:
- Hôm nay mùng một Tết thì Mã Hợp làm gì?
Mã Hợp nói:
- Ăn rồi xuống trấn Lũng Vài đánh đố chữ. Đấy, nghe thấy chƣa, tiếng trống gọi ngƣời ta
xuống chơi đố chữ... tùng tùng... Gặp vận may mà đánh đƣợc vài chữ thì cái vai này cũng khỏi
phải đi gánh củi sớm.