Page 44 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 44

Thụ dặn với:

                    - Xuống Lũng Vài thì mua ba đồng pháo.
                    - Bao nhiêu?

                    - Ba đồng, ừ, ba đồng...
                    Mã Hợp lại ngạc nhiên, tròn mắt lên. Ba đồng pháo, nhiều quá. Nhƣng Mã Hợp vẫn cứ đi và

               không hỏi lại thêm.
                    Thụ bƣớc lên nhà, xã đoàn hỏi ngay:

                    - Thằng đầu trọc ban sáng đâu?

                    Thụ nói:
                    - Sang Lũng Vài lấy rƣợu sắp về.

                    Quả nhiên, xã đoàn chẳng hỏi thêm một câu nào nữa. Lát sau, Mã Hợp xách lên nhà hai chai

               rƣợu tăm, đặt xuống giữa sàn rồi cứ thế đùng đùng kéo đi ngay. Nhƣ đã mất tiền qua cửa ải,
               không cần rnất thêm lời nào nữa. Cứ thế, hai ngƣời chạy một mạch về tận Lũng Nghìu.

                    Đến nhà, vừa vặn tối. Chi vẫn đứng ngóng trƣớc cửa. Lúc ấy hai ngƣời lại mới nhớ ra suốt
               ngày chƣa đƣợc ăn một miếng gì. Nhƣng Chi đã nấu chín nồi cháo ngô. Hai ngƣời phải húp xoàn

               xoạt luôn mấy bát mới nghỉ hơi.
                    Thụ đƣa cả bảy đồng còn lại cho mẹ Mã Hợp.

                    - Mẹ ơi, tiền đây.

                    - Tiền đâu mà nhiều thế?
                    Mẹ nghĩ đến việc cách mệnh của Thụ, mẹ nói:

                    - Giữ lấy, để hôm nào còn phải đi.
                    Thụ cƣời:

                    - Chẳng lo đâu. Bây giờ ta ăn Tết cho đủ đã.
                    Mẹ cảm động cứ ngẫm nghĩ không biết mình đƣơng khóc hay đƣơng cƣời. Một đời ngƣời

               chƣa đƣợc lần nào cầm món tiền to đến quá năm đồng bạc nhƣ thế.

                    Sớm ba mƣơi, mẹ xuống trấn Lũng Vài đong gạo, mua hƣơng, mua giấy hồng điều, mua
               muối... sắm nhiều thứ thế, cũng mới hết có hơn đồng bạc.

                    Đêm ấy, đêm ba mƣơi Tết.

                    Thụ đốt đống củi to, sáng rực nhà. Mãi đến tận khuya, Thụ và Chi vẫn còn ngồi kể những
               chuyện hồi đi học ở Kỳ Lừa. Có câu chuyện vui và nghịch ngợm, cứ nhớ mãi. Tối tối, Thụ lại rủ

               Chi đi họp nhau, nói chuyện thời thế. Một hôm, chị Dụ quảy gạo từ Nhân Lý ra đóng cho nhà
   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49