Page 27 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 27
Bùi không hiểu câu nói của Chi, hỏi lại:
- Đi đâu? Về Lạng Sơn à?
Rồi Bùi hấp tấp nói thêm:
- Không, không về đƣợc, về Lạng Sơn bây giờ, đồn Đồng Đăng nó gô cổ lại đấy.
Chi chép miệng, không tin.
- Làm gì, thằng Tây có mắt trên đỉnh đầu đâu mà nó giỏi thế!
- Việc bắt mình đêm qua thế nào lính Tàu cũng báo ngay cho thằng quan hai ở Đồng Đăng
biết cả mấy ngƣời, mấy ngƣời rồi. Nó bán tin lấy món tiền. Xƣa nay chúng nó vẫn thế mà.
Bấy giờ Chi mới thốt:
- À... một tiếng. Rồi cƣời nhoẻn, có vẻ thích thú và bí mật.
Thụ cũng cƣời, nói:
- Nói thế chứ chúng tôi không về mà.
- Thế các anh đi đâu?
- Chúng tôi ở đây đợi lớp huấn luyện. Có đƣợc không?
Bùi nói:
- Nhƣng đừng đến ở nhà thằng Lình nữa.
- Chúng tôi xuống Lũng Nghìu đây.
Rồi Thụ cƣời nhạt:
- Nó lừa sạch tiền mình rồi, nó đƣơng tính đuổi mình hay muốn giết mình thì còn đến nhà nó
để xin lấy cái chết à!
Bùi ngạc nhiên:
- Sao các anh biết?
- Trông con mắt đứa giết ngƣời thì ai cũng biết thôi mà.
- Vậy xuống Lũng Nghìu nhé.
- Chúng tôi đợi đấy đấy.
- Ừ.
Lát sau, hai ngƣời đã đi đƣợc một quãng, Chi hỏi Thụ:
- Lúc nãy, Thụ nói thật đấy à?
- Thật.
- Thằng Lình muốn giết chúng mình thật à?