Page 33 - Trang Phục Truyền Thống Của Các Dân Tộc Việt Nam
P. 33
Trang phục truyền thống được các cô gái trong làng tự
dệt và khâu. Sau này, người Cơ Ho không còn lưu giữ nghề
trồng bông nữa mà họ mua sợi để dệt vải.
Nhìn chung, sự khác biệt trong trang phục truyền
thống Cơ Ho chỉ dừng lại ở những đặc trưng phân biệt giới
tính (nam, nữ), chưa có sự phân biệt trang phục người lớn
và trẻ em, có chăng chỉ là sự khác biệt về kích cỡ, chưa có
sự phân biệt trang phục mùa đông với mùa hè, trang phục
thường nhật với lễ phục. Mặc dù giữa các nhóm Cơ Ho đã
có sự phân hóa giàu nghèo ở một mức độ nhất định, song
điều này chưa thể hiện qua trang phục, hay nói chính xác
hơn, là chưa biểu hiện thông qua chất liệu vải và kiểu dáng
y phục.
Người Cơ Ho có những quan niệm về vẻ đẹp rất giản
dị, mộc mạc: Nam giới phải có thân hình vạm vỡ, chắc
khỏe, màu da ngăm đen. Phụ nữ cũng phải toát lên nét
khỏe khoắn như đôi tay khỏe và nhanh nhẹn, bắp chân to
săn chắc, gò má cao, môi dày... nhưng đồng thời cũng thể
hiện sự mềm dẻo, nữ tính như mắt to, lông mi cong, đen,
tóc dài, cứng, một số ít có tóc xoăn.
Một tiêu chí đẹp theo quan niệm truyền thống của
người Cơ Ho phải kề đến đó là hàm răng mài nhẵn đến tận
lợi, kèm theo đó là lỗ tai được căng ra đến nỗi dái tai đứt
ra thành 2 phần. Người nào trong buôn làng làm được điều
đó đều được bà con tổ chức ăn mừng và được mọi người
yêu mến, kính trọng, nếu là thanh niên nam nữ thì được
nhiều người lựa chọn làm bạn tình. Cũng chính vì thế mà
dù có đau đớn đến mấy họ cũng tự nguyện cà răng, căng
tai cho phù hợp với quan niệm đẹp của dân tộc mình. Tới
33