Page 37 - Trang Phục Truyền Thống Của Các Dân Tộc Việt Nam
P. 37
trong, sau đó ép thẳng, cắt xén, khoét lỗ, chắp nối, khâu lại
thành váy, áo...
Để chắp nối các mảnh vỏ cây, người ta dùng dây gai,
cây bhơ nương - loại cây rất dẻo và chắc làm chỉ khâu. Nếu
có tấm vỏ cây lớn, người ta chỉ cần khoét lỗ làm thành cổ
áo, rồi gài thêm các sợi dây vào bên mép áo để khi mặc thì
thắt lại với nhau thay cho nút áo. Những tấm chăn, chiếu
cũng được làm bằng vỏ cây này, người Cơ Tu dùng dây kết
lại thành tấm lớn hơn. Đôi khi họ còn lấy loại mây rục vót
thật mỏng, đan thành hoa văn trên váy - áo. Có nơi, họ xẻ
tấm áo vỏ cây thành từng ô nhỏ để khi mặc vừa mát, vừa
đẹp. Dưới các mép váy - áo, người Cơ Tu còn cắt thành
hình răng cưa để trang trí.
Khi nghề dệt phát triển, cây bông vải được trồng phổ
biến, thì trang phục bằng vỏ cây ít khi được người Cơ Tu
sử dụng. Chỉ số ít những người đàn ông nghèo khổ, sống
độc thân hoặc nhà nào đó không có khả năng trồng bông -
dệt vải, không có gì để đổi lẩy bông, vải thì mới phải mặc
trang phục làm từ vỏ cây.
Để có được những bộ trang phục đẹp mang bản sắc
văn hoá riêng, phụ nữ Cơ Tu trồng bông, đay lấy sợi rồi
tách hạt, tách bông, cán bông, vấn bông, se sợi... Trong quá
trình dệt, người ta thường làm hoa văn cho vải bằng cách
luồn hạt cườm vào các sợi chỉ dệt, từ đó tạo ra các hoa văn
trên nền vải như: hình hoa ablơm (hoa tình yêu), hình lá
atút (hình chiếc chong chóng), hình đàn ông Cơ Tu múa
tung tung (múa nam), hình thiếu nữ Cơ Tu múa dadá (múa
nữ), lá trầu (a bá), dây buộc nhà gươl (hơma cating), hình
hoa rừng (hơma tơbang), trang sức (mã não)...
37