Page 125 - Trang Phục Truyền Thống Của Các Dân Tộc Việt Nam
P. 125
Giày dép cũng thay đổi nhanh chóng. Năm 1954 -
1959, phụ nữ giàu sang mới có điều kiện đi giày da đế
mỏng, mũi nhọn, gót cao. ít năm sau, người ta đi giày mũi
vuông, gót vuông, thấp. Nếu mặc áo dài thì đi guốc gỗ gót
cao, nhọn, sơn mài hay sơn các màu, vẽ hoa lá. Tiếp đó
xuất hiện những đôi giày rất cao, rất thô, những đôi guốc
cao hơn lOcm.
Đồ trang sức phố biến gồm vòng tay bằng nhựa nhiều
màu đeo ở cổ tay hay cổ chân. Nhẫn phần nhiều đều gắn
mặt đá màu cỡ lớn. Hoa tai vòng to. Trang sức ở cổ là vòng
đồng hoặc chuỗi hạt to.
Kính đeo mắt gọng nhựa, mắt kính càng ngày càng to
với các hình tròn, hình chữ nhật, hình vuông màu xanh, tím
nhạt, hồng nâu v.v...
Các mốt trang điểm phát triển theo mốt trang phục. Môi
son, má hồng, mắt kẻ đậm, mi tô màu xanh, nâu hoặc tím,
lông mày nhổ, để lại một hàng chỉ rồi vẽ cho đậm. Móng tay,
móng chân đánh hồng, đỏ, nâu, tím, xanh, nhũ bạc...
Từ ngày thống nhất đất nước đến nay, trang phục của
phụ nữ ba miền không còn sự khác biệt nhiều nữa. Phụ nữ
đứng tuổi ở thành thị ngày thường mặc áo cánh, áo bà ba,
áo sơ mi, hai vạt trước hay ở ngực thêu hoa thưa hoặc giua
nổi một vài họa tiết. Gấu áo, cổ tay, miệng túi, đường viền
cổ hai bên tà áo đều giua. Có hình thức thêu hoa ở chung
quanh gấu áo hoặc ở bốn góc tà áo trước và sau, vai áo
tròn (cắt liền vải), hoặc vai chéo (raglan). Ngày lễ, ngày tết
họ mặc áo dài màu trang nhã.
Nữ thanh niên có nhiều kiểu áo, áo bộ đò mặc ở nhà, áo
chui, áo mở, áo sơ mi chiết ly, áo sơ mi Hồng Kông, vai áo
125)