Page 98 - Tâm Lý Và Sinh Lý
P. 98

Bạn tin nhữi^ig sự việc nliư thế có thể xảy ra được không?
             Các nhà  tâm lý học đã nghiên cứu nghiêm  túc vấn đề này, ý kiến
         của họ  ủng hộ quan  điểm  của  nhà  văn.  Quả  vậy,  có  lúc con nguòi  ta
         không biết mmh đang nghĩ gì, thậm chí không biết mình rút cục là con
         nguòi nhu thê nào.
             Thì ra, tâm lý con nguôi chúng ta thật không đon giản nhu chúng ta
         vẫn nghĩ. Kể từ duói lên trên, tâm lý nguòi đại để chia thành hai tầng bậc,
         nội  dung  của  mỗi  tầng  bậc  không  giống nhau  và  con  nguòi  cảm  thụ
         những  hoạt  động  trong  mỗi  tầng  ấy  cũng  khác  nhau.  Ý  thức  của  con
         nguôi giống nhu một núi băng trôi trên mặt biển. Những điều mà chiing
         ta  cảm nhận đuợc  chỉ  là  một  phần nhỏ nổi  trên  mặt nuóc,  còn đại bộ
         phận ẩn chìm duói nuớc biển giá băng.
             Cuối thế kỷ XIX, công trình nghiên cứu của các nhà  tâm bệnh học
         nguòi Áo, giáo su Preud đã khám phá ra bí mật đó. Preud đã tiếp xúc vói
         nhiều bệnh nhân tâm thần kỳ quặc, qua nhiều lần trao đổi, nói chuyện
         vói các bệnli nhân đó, ông phát hiện ra rằng, bệnh tật của họ bắt nguồn
         từ một sô sự việc đặc thù thòi thơ ấu, thê nhung khi hỏi các bệnh nhân
         thì  họ  đều  trả  lòi:  "Làm  gì  có chuyện  ấy!".  Vậy  thì  cái  gì  đã  làm  cho
         những bệnh nhân ấy quên đi lìhững sự việc đau khổ ngày xua? Liệu họ
         có quên thật không?
             Preud  phát  minh  ra  phuong  pháp  liên  tuỏng  tự  do,  để  cho bệnh
         nhân nằm bìiìh ổn trên giuòng, kể hết cho bác sĩ nghe tất cả những cái gì
         đến trong đầu óc mình giờ phút ấy, còn bác sĩ thì khéo léo nắm bắt lấy
         những điểm nút trong những lòi kể đó, đồng thòi không ngừng đặt câu
         hỏi buộc nguòi bệnh phải nhớ lại thòi thơ ấu của mình. Cuối cùng, sẽ có
         lúc những nguôi bệnh chợt nhớ đến những sụ việc truớc kia của mình.
         Preud  rút ra  kết  luận,  nguòi  bệnh  thật ra  không  "quên"  đâu,  mà  đem
         những chuyện không vui xếp xuống đáy băng tâm lý, Preud gọi tầng bậc
         này là "tiềm thức".
              Điểm hoàn toàn  khác nhau giữa  tiềm thúc và ý  thức là:  tiềm thúc
         không đuợc con nguòi cảm rửrận. Trong tiềm thức chứa đimg năng lực
         lớn lao của tâm lý con nguòi, những xung động nguyên thuỷ và lìhững
         sự việc  cần lãng quên.  Đây là  những  thành phần  tuong đối  linh  động
         trong nội tâm con nguòi. Thế nhung, trừ phi rủìũng truờng họp đặc biệt,
         những sụ vật trong tiềm thức không tự biểu lúện ra.
   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103