Page 48 - Quốc Âm Thi Tập
P. 48
VIỆN VIỆT-HỌC
Dẫn suối, nước đầy cái trúc,
Quẩy trăng, túi nặng thằng hề.
Ðã ngoài chưng thế, dầu hơn thiệt,
Chẳng quản ai khen, chẳng quản chê.
29
156.
Chớ người trọc trọc chớ ta thanh,
Lấy phải thời trung đạo ở kinh.
Rồi việc mới hay nhàn được thú,
Khỏi quyền đã kẻo luỵ chưng danh.
Một bầu, hoạ biết lòng Nhan-tử,
Tám trận, khôn hay chước Khổng Minh.
Song viết huống còn non nước cũ,
Mặc dầu thua được có ai tranh.
30
157.
Chẳng khôn, chẳng dại, luống ương ương , TRÙNG: Bạch Vân Am NBK_100-1 極坤極 央央
Chẳng dại người hoà lại chẳng thương.
Bến liễu mới dời thuyền đón nguyệt,
Gác vân còn chứa bút đeo hương.
Sách ngâm, bạc rẽ mai trong tuyết,
Ðối uống, vàng đầy cúc thủa sương.
Văn đạt chẳng cầu, yên mỗ phận,
Ba gian lều cỏ đất Nam-dương.
31
158.
Chân mềm ngại bước dậm mây xanh, [琰 dặm]
Quê cũ tìm về, cảnh cũ thanh.
Hương cách gác vân, thu lạnh lạnh,
Thuyền kề bãi tuyết, nguyệt chênh chênh.
Ân tư là ấy yêu dường chúa,
Lỗi thác vì nơi luỵ bởi danh.
Vui có một niềm trung hiếu cũ,
Chẳng nằm, thức dậy, nẻo ba canh.
48 QUỐC ÂM THI TẬP TVG-PTĐ