Page 33 - Quốc Âm Thi Tập
P. 33
VIỆN VIỆT-HỌC
34
104.
Tự nhiên đắp đổi đạo trời,
Tiêu trưởng doanh hư một phút dời.
Muối mấy dưa dầu đủ bữa,
Nhiễu cùng gấm mặc chưng đời.
Công danh dày dạn già lú,
Tạo hoá đong lừa trẻ chơi.
Sự thế đã hay thời vậy,
Có ai cốc được mỗ cười cười.
35
105.
Nương náu qua ngày chẳng lọ nhiều,
Chân rừng chiếm một gian lều. [chụm]
Cửa hèm khách tục nào cho đến,
Song vắng chim phàm chớ tới kêu.
Lặt hoa tàn xem ngọc rụng,
Soi nguyệt xấu kẻo đèn khêu.
Giàu những của tự nhiên ấy,
Khủng khỉnh dầu lòng ở đất Nghiêu.
36
106.
Uổng có thân nhàn, cực thửa nuôi,
Ghê đường dại dột mỗ nên xuôi.
Nào ai dễ có đường chân thật ?
Ở thế tin gì miệng đải bôi. [đãi]
Khóng thẩy kẻ cười cùng kẻ thốt,
Khó khăn người dễ mấy người duôi.
Nhân gian mọi sự đều nguôi cả,
Một sự quân thần chẳng khứng nguôi.
37
107.
Nẻo từ nước có đao binh,
Nấn ná am quê thú cực thanh.
Ðình Thấu Ngọc, tiêu đang tuyết nhũ, [煎 tiên]
Song Mai hoa, điểm quyển Hi kinh.
QUỐC ÂM THI TẬP TVG-PTĐ 33