Page 38 - Phát Triển Bền Vững Và Chăm Sóc Sức Khỏe Ở Miền Núi
P. 38
gia đình không quá 20-40 nghìn tỉ đồng. Phải chăng các hố xí tự
hoại ở các đô thị dã bỏ phí một nguồn nhiên liệu khống nhỏ,
trong khi các chất thải sinh hoạt hữu cơ còn là một nhức nhối ờ
các đô thị. Liệu có nên hay không nên đặt vấn đề xây dựng các
bể khí sinh học gia đình (và một số các bể khí sinh học công cộng
quy mô lớn) cho các đố thị và nông thôn.
2. Đối với các chất í hải khác, cách giải quyết có thể như sau:
2.1. Xây dựng một tập quán tốt mới là mỗi công dân có vãn hóa
không thuãn tay ở đâu thi vứt rác (vỏ kẹo, bánh, vỏ - hột trái cày,
mẩu thuốc lá, V.V..) ra đấy, bất kể ở địa điểm nào (vưòn, hè phố,
đường phố...) miễn là ở ngoài khu vực nhà mình là được.
2.2. Xây dựng tập quán vãn minh là thu gom rác từ đầu nguồn
và theo chủng loại. Ở miền núi cũng như ở miền xuôi, ở nông
thôn cũng như ở các đô thị, mỗi gia đình nên có một sỏ' phương
tiện chứa rác (sọt, bổ, thúng) để ở góc bếp, góc nhà hay nơi thuận
tiện, mỗi phương tiện dành riêng cho một chủng loại rác (chai lọ,
đổ thuỷ tinh, đồ sành sứ, đồ gốm; các thứ kim loại: đồ hộp, các
lon nước, dao, kéo, mảnh kim loại vụn; các túi nilon đựng hàng
hóa hiện nay rất thông dụng và tiện lợi trưóc mắt, các loại đồ
nhựa, bằng chất dẻo khác; các hộp giấy, các giấy loại, các báo cũ,
sách cũ...) (xem Sơ đồ 6).
Các thứ rác thải này có thể được tái chế thành nguyên liêu và
sử dụng lại trong sản xuất. Nếu tổ chức được các lực lượng đi thu
mua thường xuyên hay định kì; các hợp tác xã mua, thu gom các
chất thải vô cơ và bán cho các cơ sở tái chế thành nguyên liệu nội
địa thì sẽ đd phải nhập nguyên liệu từ nước ngoài; tiết kiệm được
nhiều 'tài nguyên thiên nhiên; giải quyết được công ăn viêc làm