Page 188 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 188
lĩư tướiiậ tl)dí Crimậ Vtfcínậ
cày nghèo, vi trong một cuộc đấu vật ở hội làng lỡ tay
quật mạnh con một tên cường hào ốm đến ba tháng,
sau rồi nó bị què, nên phải bỏ làng đi tránh thù của nó.
Hoàn bị giặc bắt đi phu lại tìm cách trốn, trốn đã nhiểu
lẩn, nhân lẩn này thấy tên quản phu người Hán đánh
một người đàn bà trẻ bằng roi da đẩu bịt đổng, mới
xách bổng tên này lên ném xuống chân rừng. Giặc trói
Hoàn lại đánh suốt ngày, nửa đêm Hoàn được Vũ Giao
và Đào Lộc đến cỏi trói đưa đi.
Vũ Giao và Đào Lộc đểu là dần chài nòi, bơi lặn
như cá, đã có lấn hai người hai dao nhọn lặn sông đâm
chết thuổng luồng, người ta gọi là dũng sĩ. Hai người
và Lê Bảo Hoàn bàn nhau cùng đi tìm Phật, Nguyệt để
mong có thể thành được chí minh.
Có ngày nhân lúc bàn việc, Lê Bảo Hoàn nói với
Phật Nguyệt: “Nàng là phận gái mà có chí lớn, nay sự
nghiệp đã bắt đẩu, chúng tôi rất mừng. Nhưng múa đao
đánh gậy là việc nhỏ, còn như chém tướng phá thành,
đến giặc không ngờ, đi giặc không biết, một người nghĩ
cho trăm người, đánh thi được, giữ thi vững, đó mới
là những việc người nghĩa chủ phải lo!”. Phật Nguyệt
nghe tráng sĩ nói, thấy sáng ra nhiểu, mới cùng ông chú
và Lê Bảo Hoàn đi xem xét địa thê' trong vùng, vẽ bản
đổ từ sông vào tới đất giữa, từ ngược vế xuôi, định trước
thế tiến thế thoái, chỗ đánh chỗ phục. Phật Nguyệt lại
lập một đội thủy binh giao cho Vũ Giao và Đào Lộc