Page 187 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 187
nậu^lti Khắc Xưonậ
Ba người ở ruộng khoai vể làng Yển ở được sáu
tháng, vỡ đất làm trại, trổng sắn cày ruộng, ông chú đến
gặp gỡ, cùng nói chuyện làm ăn và giúp đỡ ba người
trong mọi việc, nhưng vẫn kín đáo không nói gì tới
những việc chọc trời khuấy nước.
Một hôm ba người đến gặp Phật Nguyệt, nói
rằng: “Người có lòng không dám ngỏ cùng nhau, bao
giờ mới nên được việc lớn? Nhà sắp đổ có gỗ tốt sao
không dùng?”. Phật Nguyệt tươi cười nói; “Gỗ có ngâm
lâu mới dùng được bển. Nay cũng đã tới lúc vớt lên
dựng cột được rồi, tiếc rằng còn thiếu”. Ba người hăng
hái nói: “Chúng tôi đểu có thù sâu với giặc, nàng cẩn gì
xin cứ sai khiến!”
Phật Nguyệt nói: “Còn chờ đợi gì nữa! Nay đã
đến lúc cấn đến các tráng sĩ đấy. Tìm người có tài có
chí cùng nhau mưu việc, đó là một. Tích lương trữ thóc
tính kế lâu dài, đó là hai. Tụ khởi nghĩa binh, rèn đao
tập gậy, đó là ba. Học trò của chú tôi có một vài người,
nhưng lực còn ít quá, mong các tráng sĩ xắn tay áo cho!”.
Ba tráng sĩ vui vẻ nhận lời, bèn tìm các bạn cùng
chí và những người giỏi đánh đao múa gậy, đưa đến gặp
Phật Nguyệt. Các học trò của chú cũng ra sức kết giao
hào kiệt, tập luyện võ nghệ. Phật Nguyệt họp dần làm
binh, chia thành đội ngũ. Mọi người tôn Phật Nguyệt
làm chủ.
Lại nói vé ba tráng sĩ ở ruộng khoai. Người cao
tuổi nhất là Lê Bảo Hoàn mưu cơ trí lự, vốn chỉ là dân
187