Page 165 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 165

n^uycn Khấc Xưoìiậ


        nhường, nên lấy làm khâm phục, nói rằng: “Người ta
        vẫn nói Ngọc Trinh quý người,  nhún nhường, lễ độ,
        quả cũng  không sai.  Chúng  tôi  ghé  thuyển  cập  bến

        đúng là có việc cẩn gặp  nàng”.  Bấy giờ ông cậu  mời
         mọi người vể nhà, cùng bàn việc.
              Họ là những người chở đò dọc sông Hổng, đểu là
         người có tài chí. Họ biết có một đoàn thuyển lương của

         giặc sẽ đi từ sông Đáy ra sông Hổng, một tên tướng là
         Lưu ứng Khâm áp tải, nên đến bàn với Ngọc Trinh việc
         cướp lương. Ông cậu nói: “Bác Nguyễn Hiển đầy muốn
         lấy đoàn thuyển lương ấy để ra mắt chúng ta đấy!”. Mọi
         người  đểu  cười.  Nguyễn  Hiển và  Nguyên  Thái  Nhạc
         cho  biết  nếu  Ngọc Trinh  vui  lòng nhận  “món  quà  ra
         mắt” ấy, hai người sẽ tụ họp các bạn chài đón đánh đoàn

         thuyển và Ngọc Trinh sẽ cho quân phối hợp.  Hai ông
         cho biết đoàn thuyến lương sẽ nghỉ ở bến làng Cao, chỉ
         cách Đàm Luân năm dặm và cách đại đổn quân Hán ở
         ngã ba Hạc ba dặm.

              Ngọc Trinh nói:  “Ta đánh bất ngờ, chắc là được.
         Nhưng đánh xong thì giặc sẽ đánh phá từ làng Cao tới
         Đàm Luân, các xã bên sông sẽ bị lùng sục, bắt bớ. Vậy
         phải tính thế nào?”. Nguyễn Hiển hăng hái nói:  “Dân
         chài bị giặc ức hiếp quá quắt, chỉ muốn vùng dậy. Còn
         nói giặc đánh vào Đàm Luân và bắt bớ các xã ven sông
         ư? Thi chúng chẳng vẫn bắt, vẫn đánh và giết dân ta đó
         sao?  Nào  phu,  nào  thuế,  nào cống phẩm,  nào  nô  tì...

         dân  bị  vắt  kiệt  cùng,  còn  sợ  gi  nữa! Ta  sẽ  thừa  thắng

                                 165
   160   161   162   163   164   165   166   167   168   169   170