Page 133 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 133
lĩậuyln Khấc Xtrcínq
cho đem hai nghìn quân lên vùng đẩu sông Chảy lập
đổn trại phòng giữ. Nguyệt Điện và Mạnh Đạo vâng
lệnh kéo quân đi, chẳng bao lâu đã tới vùng núi rừng
hoang vu bộ Tây Lan.
Nơi đây sớm chiểu quạnh vắng, chỉ nghe tiếng
hươu giác hổ gẩm. Bản làng thưa thớt, mỗi bản độ
mươi mười lăm túp nhà. Bao la lau và cây dại. Nước
sông rất độc, nước suối xanh lè. Dân trong vùng không
người nào có sắc da tươi đỏ.
Quân của Nguyệt Điện tới nơi, phải phát lau, ngả
cầy, lập trại để ở, kín nước suối vể ăn, được vài ngày đểu
bị ốm chỉ thèm ngủ, có lúc rét run có lúc nóng bừng.
Nhiểu người quê ở vùng xuôi đã kêu ca chán nản chỉ
những đòi vể. Nguyệt Điện và Mạnh Đạo ân cẩn khuyên
nhủ mọi người, đem việc đuổi giặc ra nói với các tướng
sĩ ba quân. Nguyệt Điện bàn cách đào giếng để lấy nước
ăn, mọi người hăng hái cùng đào tất cả được chín mươi
chín cái giếng. Nguyệt Điện cho mở hội ba ngày, mời các
bản đểu đến, ai có trò vui gi cứ bày ra. Bấy giờ khèn sáo
ríu rít, trống mõ tinh tang, trai gái dướn đu bay tít, quả
còn ném vụt qua vành trăng nửa treo trên cành cao, lấy
dây song giăng ra để đôi bên kéo co, cắm giáo làm đích
thi ném đá, rượu đựng bằng ống, xôi bày trên lá, đốt lửa
thui trâu rổi cùng lấy dao xẻo thịt mà ăn... Sĩ tốt vui cười
hớn hở, cảm thấy khỏe mạnh phấn khởi, dân đến cùng
vui, từ đấy đi lại với đoàn quân Nguyệt Điện tinh nghĩa
ngày càng thêm nổng thắm.
133