Page 131 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 131

nậu^cn Khắc Xưonậ


        cắm trúng cổ ngã ngựa chết ngay. Mạnh Đạo bị bắt giải
        lên châu úy sở.

             Tin dữ trên đầy lan  đi rất nhanh như lửa đỏ đốt
        lòng các lang,  như gió lốc làm rung chuyển các động.
        Nàng Trăng nói với cha và vị pháp sư động Đà Hoa: “Ta
        đáy là động giàu có! Sau Thạch Lạc sẽ đến ta thôi! Phải

        cứu Mạnh Đạo và tìm cách đứng dậy để giữ mình!”. Vị
        pháp sư nói:  “Con nói đúng.  Này người con gái thông
        minh và dũng cảm, con hãy nói cho chúng ta biết mọi

        ý  nghĩ  của  con,  và  chúng  ta sẽ  đứng lên  chống nhau
        với giặc”. Nàng Trăng nói:  “Lúc này các lang đểu đang
        hồi hộp và phẫn uất, thời cơ tốt đã đến. Phải cứu được
        Mạnh Đạo và liên kết được với các động rồi họp nhau
        lại mà cử người cẩm đẩu.  Có được các lang cùng một

        lòng mới làm được việc lớn”. VỊ pháp sư vui mừng mà
        rằng; “Con nói hay biết chừng nào! Các lang phải cùng
        một bụng như ta thi mới nói chuyên đuổi giặc được. Có
        cứu được Mạnh Đạo thì các lang mới nghe ta. Việc này

        tất phải có một người đứng chủ. Ta kịp hành động ngay
        kẻo giặc giết Mạnh Đạo mất”.
             Động Đà Hoa  ngày càng đông người săn  tràng
        qua lại. Vùng rừng mênh mông châu Thanh Hoa mỗi

        ngày một thu hút người  các động vể.  Mọi người bảo
        nhau rằng ở đó có nhiểu gỗ quý, có từng khoảng bao
        la  nứa giang,  mai,  vẩu,  lại  tiện  bến  tiện  đường.  Giặc

        Hán  chỉ  thấy số gỗ,  nứa,  măng và sa  nhân  mỗi  ngày
                                131
   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136