Page 127 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 127

nậu^cn Khắc Xưcínậ


         vừa, rễ cầy chằng chịt như rắn quằn quại bám riết lấy
         đất.  ơ   đó  có  những  hang  động  khoét  vào  lòng  đá,
         tiếng gẩm gào  của sấm sét đến chết lịm ở đây không
         gây một tiếng vọng nào vì vòm cây dày đặc. Nước chỉ
         đuổi  theo  họ  được  ngày  thứ  nhất,  nhưng  ngày  thứ
         hai  thì  họ  đã  có  thể yên  tầm  mà  nhin  xuống  dòng
         nước sôi sùng sục,  vật vã dưới  chân  họ và  rồi  cây và

         đá che khuất mất dòng nước phục  thù của  Đà giang
         Thủy vương.
              Họ  phải  xua đuổi  các  thú  rừng để tranh  chiếm
         các  hang hốc.  Cuộc vật  lộn  giữa  người và  thú xảy ra
         quyết  liệt  vì  đểu  muốn  sống,  đểu  cướp  lấy  sự  sống.
         Chính lúc này đă hiện ra trước mắt họ cuộc đọ sức lạ

         lùng giữa một con cọp lớn và một con trăn mốc xám
         chắc hẳn là vua loài trăn vì cái hình dáng khổng lồ và
         kỳ dị của nó với những lớp vẩy như phủ rêu và đường
         vầy đen  nhợt  nổi  trên  sống  lưng  dài.  Trong  khi  mọi
         người  núp  sau  những bụi  rậm và thần  cây,  ngẩn  ngơ
         ngắm  cảnh  tượng kỳ  dị  ấy thì  Nàng Trăng đã phóng

         liển hai mũi lao nhọn hoắt và con cọp xám phải chết
         trong những vòng cuộn của con trăn vì có sự can thiệp
         của người.
              Con  trăn  mốc  cuộn  mình  lại,  nghỉ  ngơi,  nghe
         ngóng.  Lúc  ấy  mọi  người  đểu  lúng  túng  không  biết

         phải xử trí thế nào hoặc là bỏ đi sao cho không gây sự
         chú ý của con trăn hung ác? Nhanh như chớp,  Nàng
         Trăng vung dao nhảy vào hang, con trăn chỉ kịp ngóc

                                 127
   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132