Page 116 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 116
nư tưóìiậ Ibòi Crưnậ Vưcìiậ
gắng gượng lên ngựa, vượt gió mưa vể tới Hương Nộn.
Tới đầy, Xuân nương thả ngựa, lẩn tới cửa chùa, ngổi
nghỉ một lúc rổi lẩn khắp trước sau chùa, bổi hổi tưởng
nhớ. Lần tới bờ sông, Xuân nương tự nói: “Ta không
muốn tử tiết ở nơi cung sở để xác lọt được vào tay giặc và
làm tan rã chí ba quân. Nay sức ta đã hết, xin một chết
để báo ơn vua đển nợ nước. Hổn ta muôn đời không tan,
nguyện sẽ phù hộ cho dân cho nước”. Nói đoạn nàng
gieo minh xuống dòng sông Thao cuổn cuộn trôi...'
1. Nơi Xuân nương gieo mình, theo truyến thuyết, hôm sau mối
đùn lên thành gò, nhân dân gọi đấy là mộ Xuân nương. Năm ngày
sau khi Xuân nương tử tiết, ngày hai mươi tháng hai, đổn trại
Hương Nha bị giặc phá, các thắn quan đếu tử tiết.
Châu Đại Man gốm các miển rừng núi đổng bãi thuộc các huyện
Tam Nông, Thanh Thủy, Thanh Sơn, Cẩm Khê.
Dọc đường quốc lộ từ bến đò Ngọc Tháp (Phú Thọ) tới bến Trung
Hà, các xỉ Hương Nha, Vực Trường, Thanh Uyên, Tam Cường,
Cổ Tiết, Hương Nộn đéu có thờ Xuân nương. Theo các cụ ở địa
phương thì các đến miếu này xây dựng trên dấu máu những nơi
nàng Xuân đánh với Mã Viện trong trận cuối cùng của đời nàng.
Chùa ở Hương Nộn nói trong truyén thuyết trên là chùa Khánh
Long tự dựng ở mỏm cao bên sông Thao gọi là Phác Sơn, thuộc xâ
Hương Nộn trước gọi là hương Tuế Phong, cũng gọi là Kẻ Xoan.
Các xã Thanh Uyên (gổm Tiến Ao, Giá Ao, Nam Cường), Tam
Cường và Hương Nha là khu vực chiến trường Xuân nương và Thi
Bằng đánh với quân Hán.
Miếu thờ Xuân nương ở Hương Nha có hai đôi câu đối như sau:
1 - “Yêu điệu phù Trưng trung quán nhật
Q uật cường cự H án tiết lăng sương”
116