Page 151 - Những Trạng Nguyên Đặc Biệt Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 151

1 52  ĩỉliừ iig   T ia n g  n ^ y ẽ n   Jăc  ỉ)iêt...

               - Hoài áo đỏ quết phân trâu (ý muốn mỉa mal ông
           là con ông nghè mà nghịch ngợm bẩn thỉu)
               Giản Thanh chẳng chút do dự đáp ngay:
               - Thừa lọng xanh che dái ngựa (vì trong đám rước
           quá nhiều lọng xanh, che cả dál ngựa).
               Nglie vậy viên quan đỏ mặt khó chịu,  nhưng trong
           lòng  lại  thán  phục,  biết  đây  là  người  tài,  bèn  thưởng
           tiền cho Giản Thanh.
               Bấy giờ Tiến sĩ Đẽưn Thận Huy,  nổi tiếng hay chữ,
           là tliành viên của Tao đàn Nhị thập bát tú của vua Lê
           Thánh  Tông,  nghỉ  việc  quan  mở  lớp  dạy  học  trò.
           Nguyễn Giản Thanh may mắn được nhận vào học. Một
           hôm học xong thì trời đổ mưa, học trò không về được.
           Nhân đấy cụ Nghè ra câu đối thử tài học trò của mình,
           vế đối  ra  là:  Vũ  vô  kiềm  tỏa  năng  lưu  khách  (Mưa
           không khóa cửa mà giữ được khách ở lại).
               Nguyễn Giản Thcmh đối ngay rằng:
                     Sắc bất ba đào dị nịch nhãn
               Nghĩa là:

               Sắc  đẹp  chẳng  phải  sóng  gió  mà  làm  đắm  đuối
           người ta.

               Ông Huy xem xong khen  rằng; "Câu đối  này  hay
           lắm, giọng văn này có thể đỗ Trạng được,  nhưng sau
            tất  mê  đắm  vào  vòng  sắc  dục  làm  hại  láy  đến  sự
           nghiệp!".

               Tiếp  đó,  một  ngiíời  học  trò  tên  là  Nguyễn  Chiêu
            Huấn lại đối:

                     Nguyệt hữu loan cung bất xạ nhân
   146   147   148   149   150   151   152   153   154   155   156