Page 132 - Những Trạng Nguyên Đặc Biệt Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 132

...  trong lich sử  V iỉtN a m   133

       thần chán đời muốn chết. Nghe qua, cụ Khuất Nguyên
       tròn xoe mắt,  mắng thần:  “Mày là thằng điên! Tao gặp
       Sở HoỄii Vưởng và Khoảnh Tương Vương hôn  quân vô
       đạo, mới dám bỏ nước bỏ dân trầm mình ở sông Mịch
       La.  Chứ mày  đã gặp  được  bậc  thánh  quân  minh  đế,
       sao còn  định vớ vẩn cál gì?”.  Thế  rồi cụ đá thần  một
       cái,  thần mới về đây!”.  Lê Thánh Tông nghe xong biết
       là  Lương Thế  Vinh  nịnh  khéo  mình,  nhưng cũng  rất
       hài lòng, thưởng cho Vinh rất nhiều vàng lụa.

           ứng đáp với vua

           Vua Lê Thánh Tông đi kỉnh lý vùng Sơn Nam hạ. ghé
       thăm  làng Cao  Hương,  huyện  Vụ  Bản,  quê  hương của
       Trạng nguyên  Lương Thế  Vinh,  lúc  bấy giờ  cũng đang
       theo hầu Vua. Hôm sau vua đến thăm chùa làng. Khi ấy,
       sư cụ  đang bận  tụng kinh.  Bỗng sư cụ  đánh  rơi chiếc
       quạt xuống đất. vẫn tiếp tục tụng, sư cụ lấy tay ra hiệu
       cho chú tiểu cúi xuống nhặt, nhưng một vị quan tùy tòng
       của Lê Thánh Tông đã nhanh tay nhặt cho sư cụ. Vua Lê
       Thánh Tông trông thấy vậy, liền nghĩ ra một vế đối, trong
       bữa tỉệc hôm đó đã thách các quan đối. vế ấy như sau:
       Đường thượng tụng kinh sư sử sứ...  N^ĩa là: Trên bục
       tụng kinh sư khiến sứ (nhà sư sai khiến được quan) Câu
       nói này oái ăm ở ba chữ sư sử sứ.  Các quan đều chịu
       chẳng ai nghĩ ra câu g). Trạng nguyên Lương Thế Vinh cứ
       để họ suy n ^  chán chê. ông ung dung ngồi uống rượu
       chẳng nói năng    Vua Lê Thánh Tông quay lại bảo đích


         đó,  dân  Trung Quốc xưa  làm  bánh,  quấn  chì  ngũ  sắc  bên  ngoài
         (chủ ý khiến cá sợ, khỏi đớp mất) rồi bơi thuyền ra giữa sông ném
         bánh xuống cúng Khuất Nguyên.
   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137