Page 133 - Những Trạng Nguyên Đặc Biệt Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 133
1 34 ĩỉlìữ n ^ Trang ngiiỵên Jãc hiêt...
daưih ông phải đối, với hy vọng đưa ông đến chỗ chịu bí.
Nhưng ông chỉ cười ứijf. Một lúc ông cho lính hầu chạy
ngay về nhà mời vỢ đến. Bà Trạng đến, ông lấy cớ quá
say xỉn phép vua cho vợ dìu mình về. Thấy Vinh là một
tay có tàl ứng đối mà hôm nay cũng đành phải đánh bài
chuồn, nhà vua lấy làm đắq ý lắm, liền giục: ‘Thế nào?
E)ốỉ được hay không thì phải nói đã rồi hẵng về chứ?”
Vinh gãi đầu gãi tai rồi chắp tay ngập ngừng: Dạ...
muôn tâu, Thần đối rồi đấy ạ!" Vua và các quan lấy làm
lạ bảo Vinh thử đọc xem. Vinh cứ một mực:” E)ối rồi đấy
chứ ạ!" hoài. Sau nhà vua gạn mãi, Vinh mới chỉ tay vào
người vỢ đang dìu mình, mà đọc rằng: Đình tiền túy tửu,
phụ phù phu. Nghĩa là: Trước sân say rượu, vỢ dìu
chồng. Nhà vua cười và thưởng cho rất hậu.
Nên mừng hay nên lo
Lương Thế Vinh là một ông quan tài giỏi, thông
thạo văn chương, giỏi giang âm nhạc, tinh tường toán
pháp. Ông còn nổi tiếng về lòng mến dân và đức tính
thẳng thắn, trung thực. Ngay đối với vua. ông cũng hay
châm biếm khôi hài, không chịu câu thúc, ông thường
mượn việc để răn dạy từ vua đến qu2ui.
Một hôm. lúc chầu trong triều, vua hớn hỏ nói với
Vinh;
- Trẫm có nhiều con trai, việc thiên hạ không việc
^ phèil lo ngại nữa! Lương Thế Vinh tâu:
- Lắm con trai là lắm giặc. Không lo sao được!
Vua lấy làm lạ hỏi:
- Ta không rõ sao lạl thế?