Page 265 - Những Nét Văn Hóa Đạo Phật
P. 265
Như vậy, một người có tự trọng thường cảm thấy đời sống
của mình có giá trị do mình có sức mạnh nội tâm, trau dồi, học
hỏi để có khả năng hoàn thành tốt các công việc, làm việc siêng
năng và thông minh để thành đạt, từ đó họ có sự tự tin khi đối
diện với những diễn biến thăng trầm của đòi sống, phát triển
khả năng sống độc lập, không lệ thuộc nhiều vào người khác và
ít nghi ngờ về chính mình. Người biết tự trọng có sự thây biết
chân thật, rõ ràng cùng cảm nhận có sự thăng tiến trong đời
sống, được người khác biết đến và được khen ngợi một cách
thật lòng, được kính trọng thật sự.
Các chuyên gia tâm lý thuộc viện sức khỏe Mayo Clinic'’ nói
rõ tự quý trọng có thể lên xuống theo hoàn cảnh nhưng thông
thường thì chúng ở mức độ phản ánh cảm nghĩ v'ê chính mình
trong một thòi gian lâu dài. Tự trọng phân ra làm ba loại:
1. Có quá nhiều tự trọng hay tự trọng quá lố (overly high
self-esteem): Tự đề cao mình quá lố, không thực tế, cái
tôi hay ngã của mình phình ra và nghĩ mình hon người
khác nên từ đó có thái độ kiêu căng và muốn người khác
phải kính trọng mình.
2. Có quá ít tự trọng: Tự đánh giá mình thấp kém, ít giá
trị. Thường nghĩ đến những sở đoản như yếu kém hay
lỗi lầm của mình và đánh giá thấp sở trưòng như khả
năng, tài khéo và kỹ năng của mình. Không cảm nhận
được niềm vui thật sự khi được người khác khen ngợi
về những khả năng thật sự của mình. Sợ thất bại, không
dám tiến bưóc vào các lĩnh vực mới để giúp mình thành
công trong việc làm hay học hành.
3. Tự trọng đúng mực hay lành mạnh: ớ giữa hai cực
đoan trên là tự trọng đúng mức hay lành mạrứi. Mình
Thời đại của lòng từ bi với chính mình I 2 6 7