Page 223 - Những Nét Văn Hóa Đạo Phật
P. 223
thơm phảng phất cái mơ hồ, vị trà đắng chuyến dần thành vị
đặc biệt sâu đậm. Trong trà thất đơn sơ, tâm của chủ và khách
cùng tiếp xúc với sự bình dị tinh sạch tỏa ra từ các vật nhỏ bé
ờ truớc mặt họ. Mọi thứ đều giản dị, chân thật, thô sơ và cùng
biếu lộ cái vô cùng.
Uống trà như thế chẳng khác gì tham dự một lễ nghi trang
trọng tại một thiền viện. Đó là một trải nghiệm tâm linh phong
phú và sâu thẳm trong khung cảnh đơn giản gần như nghèo
nàn bên ngoài nhưng lại rất giàu có bên trong. Trên thực tế,
người ta đã nhận rõ viên ngọc quý nơi mình đang chiếu sáng
trong tâm vắng lặng, viên ngọc quý mà Đức Phật Thích Ca,
trong kinh Pháp Hoa, nhắc nhở chúng ta đừng bao giờ quên sử
dụng đểluôn luôn sống với sự giàu sang vô tận bởi nguồn hạnh
phúc tỏa rộng đến vô biên.
Đó là điều mà vị trà sư người Hoa Kỳ đã tìm được, ông Gary
Charles Calvvallader đến Nhật Bản vào năm 1975 trong chương
trình trao đổi sinh viên ngành Lịch sử nghệ thuật sau khi tốt
nghiệp cao học Ngôn ngữ và văn hóa Nhật tại đại học Austin,
Texas. Sau đó ông học Trà Đạo năm năm tại trung tâm Trà Đạo
Urasenke Chanoyou, trường phái chính tại Nhật truyền thừa
qua 15 vị tô kể từ ngày Thiền sư Vinh Tây từ Nhật Bản sang
Trung Hoa học thiền và cách uống trà, sau đó truyền lại cho
những người trong nước vào thế kỷ thứ XV. ông Cawallader
bày tỏ lý do ông ưa thích như sau:
"Trỉêì ìý của Trà Đạo hấp dẫn tôi trước khi tôi biết vê sự
thực hành trà đạo. Rdi tôi lại thây sự thực hành thật là thích
thú vì Trà Đạo đặt tiên tảng trên bôh nguyên tắc của Thĩên:
Hòa, Kính, Thanh và Tịch: hòa hợp, kính trọng, trong sạch
và tĩnh lặng."
Thiên và Trà Đạo I 225