Page 44 - Bài Văn Mẫu
P. 44

bài chiếu,  nhà vua viết:  Muốn có  nhân  tài,  trước hết phải chọn người có  học.
    Phải chọn  người có  học thì thi cử là  đầu...  Ta  noi theo  chí tiên đế,  muốn cầu
    được hiền tài để thoả  lòng mong đợi. Trong  Bài kí đề danh  tiến sĩ khoa Nhâm
    Tuất, niên hiệu Đại Bảo thứ ba do tiến sĩ Thân Nhân Trung biên soạn theo sắc
    dụ  của  vua  Lê  Hiển  Tông  có  đoạn  khẳng  định :  Hiền  tài là  nguyên  khí của
    quốc gia.  Nguyên  khí thịnh  thì thế nước mạnh,  rồi lên  cao,  nguyên  khí suy thì
    thế nước yểu,  rồi xuống thấp.  Vì  vậy các đấng thánh  đế minh  vương chẳng ai
    không lấy  việc bồi dưỡng  nhân  tài,  kén  chọn  kẻ  sĩ,  vun  trồng nguyên  khí làm
    việc đầu tiên.  Kẻ sĩ quan hệ  với quốc gia trọng đại như thế,  cho nên quý trọng
    kẻ sĩ không biết thế nào là  cùng.  Đã yêu mến cho khoa danh,  lại đề cao bằng
    tước trật.  Ban ân rất lớn mà  vẫn cho là chưa đủ.  Lại nêu tên ở tháp Nhạn,  ban
    danh hiệu Long hổ,  bày tiệc  Văn hỉ.  Triều đình mừng được người tài,  không có

    việc gì không làm đến mức cao nhất. Các vị đỗ tiến sĩ của từng khoa thi được
    trân  trọng  khắc tên  vào  bia đá  dựng  ở  nhà  bia Văn  Miếu  để  lưu  danh  muôn
   , thuở.  Thân  Nhân  Trung  giải  thích  rõ  việc  dựng  bia  không  phải  là  chuyện
    chuộng  vàn  suông,  ham  tiếng  hão mà  là  một phương  thức  để  củng  cố mệnh

    mạch cho nhà  nước. Đó cũng  là kế sách thu phục và sử dụng  hiền tài lâu dài
    của các bậc minh quân.

       Ngày xưa,  nội  dung  giáo dục trong  nhà  trường  kết  hợp  chặt chẽ  đức  dục
    với trí dục. Việc dạy chữ song song với việc dạy lễ  nghĩa, tức là các mối quan
    hệ  trong  gia đình  và  ngoài  xã  hội;  cách  ăn  mặc,  đi  đứng,  cư xử  đúng  mực,
    đúng phép tắc, luân lí phong kiến.  Tiên học lễ,  hậu học văn. Bên cạnh đó, nhà
    trường  phong  kiến  cũng  coi  trọng  việc  khơi  dậy tinh  thần  hiếu  học và  vẽ  ra
    tương lai tươi sáng để khuyến khích, động viên trò học tập, để mai sau trỏ nên
    người hữu ích cho gia đình và xã hội. Thái độ hiếu học đó tạo nên truyền thống
    tôn sư trọng đạo. ỏ làng xã ngày xưa, ông đồ, thầy đồ, giáo học...  thường được
    dân chúng tôn trọng và tin tưởng hỏi ý kiến trong mọi việc lớn nhỏ.
       Trong  thời  đại  ngày  nay,  truyền  thống  giáo  dục  và  truyền  thống  tôn  sư
    trọng đạo có từ ngàn xưa được coi là nền tảng để xây dựng một nền giáo dục
    mới xã  hội chủ  nghĩa, vừa giữ được bản  sắc dân tộc,  vừa đáp  ứng được yêu
    cầu cách  mạng.  Ngành Giáo dục luôn được Nhà nước quan tâm  đầu tư,  phát
    triển và vai trò của các thầy cô giáo vẫn được đánh giá cao.  Nghề  dạy học là
    nghề  trồng người để phục vụ  lợi ích lâu dài Ụợi ích trăm năm) của dân tộc, đất
    nước. Vai trò của người thầy là vô cùng quan trọng, vì thế mà xã hội tôn vinh


                                                                          43
   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49