Page 99 - Những bài Làm Văn 12
P. 99
I. DÀN Ý
1. Mỏ bài:
- Chế Lan Viên là nhà thơ nổi tiếng của trào lưu Thơ mđ/trước Cách mạng tháng
Tám 1945. ^
- Sau Cách mạng, sự đổi đời của dân tộc, đất nước thôi thúc nhà thơ làm một
cuộc hóa thân kì diệu để hoà nhập với cuộc sống mới và tìm lại chính mình.
- Bài thơ Tiếng hát con tàu là tiếng hát say mê, rạo rực của một hồn thơ thoát
khỏi “cái tôi” chật hẹp để đến với “cái ta” rộng lớn của nhân dân, đất nước. Đoạn trích
từ : Nhớ bản sương giăng, nhớ đèo mây phủ đến Tình yêu làm đất lạ hoá quê hương
thể hiện nỗi nhớ của nhà thơ về Tây Bắc - quê hương thứ hai gắn bó với quãng đời
kháng chiến gian nan mà ấm áp tình người.
2. Thân bài:
• Bình giảng đoạn thtí:
+ Nỗi nhớ của nhà thơ đối với thiên nhiên và con người Tây Bắc.
- Trong kháng chiến, dấu chân của nhà thơ in khắp các nẻo đường Tây Bắc.
Hình ảnh đẹp đẽ của thiên nhiên in đậm trong tâm hồn, hiển hiện trong nỗi nhớ da
diết, khơi dậy những kỉ niệm không quên:
Nhớ bản sương giăng, nhớ đèđmảy phủ
Nơi nao qua, lònựlại chẳng yêu thương ?
- Tinh thương yêu, đùm bọc của đổng bào các dân tộc vùng cao đã thấm vào
máu thịt, để từ đó nhà thơ khái quát thành triết lí về quy luật của đời sống tinh thần
con người:
Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất đã hoá tâm hồn I
+ Cảm xúc và suy tưởng của nhà thơ về tình yêu và đất lạ:
- Cách so sánh độc đáo, thú vị:
Anh bỗng nhớ em như đông về nhớ rét
Tình yêu ta như cánh kiến hoa vàng,
Như xuân đến chim rừng lông trở biếc
Tình yêu làm đất lạ hoá quê hương.
98