Page 114 - Những bài Làm Văn 12
P. 114
Vườn râm dậy tiếng ve ngân
Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào
Trời xanh càng rộng càng cao
Đôi con diều sáo lộn nhào từng không...
(Khi con tu hú)
Xa quê, hình ảnh dòng sông Hương luôn quấn quýt trong trái tim thi sĩ:
Hưdng Giang di, dòng sông êm
Qua tim ta, vẫn ngày đêm tự tình.
(Bài ca quê hương)
Trước Cách mạng tháng Tám, nhà thơ Tố Hữu khẳng định lẽ sống của
con người là lí tưởng độc lập, tự do và đã cụ thể hoá cảm giác thiêng liêng
khó tả của mình khi được giác ngộ lí tưỏng cách mạng bằng nghệ thuật ẩn
dụ so sánh thường thấy trong ca dao xưa:
Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lí chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hưdng và rộn tiếng chim...
(Từ ấy)
Người thanh niên yêu đời, yêu nước cảm thấy tâm hồn mình phơi phới,
rạo rực, tưng bừng như một vườn hoa lá xanh tươi muôn màu sắc và rộn tiếng
chim ca. Sau khi giác ngộ lí tưỏng cách mạng, nhà thơ hiểu sâu hơn về tình
giai cấp, tình dân tộc và mối quan hệ giữa dân tộc với thời đại. Nhà thơ
khẳng định chỉ có cách mạng là con đường duy nhất giải phóng nhân dân ra
khỏi cảnh tối tăm, nô lệ, mới trả lại quyền sống thực sự cho mỗi con người.
Trong tập thơ Từ ấy, những số phận bất hạnh, khổ đau được Tố Hữu nhắc
đến với tấm lòng thông cảm và thương xót chân thành. Đó là em bé mồ côi:
Con chim non không tổ
Trẻ mồ côi không nhà
Hai đứa cùng đau khổ
Cùng vất vưởng bê tha.
(Mồ côi)
Đó là người kĩ nữ đáng thương bị vây bủa trong cuộc sống quẩn quanh, bế
tắc:
8-Những bài làm văn mẫu 12T1-Trán Thj Thln-NXB THTPHCM 113