Page 113 - Những bài Làm Văn 12
P. 113

cuộc đời đấu tranh cách  mạng.  Có ý  kiến cho rằng:  Thơ  Tô' Hữu rất giàu tỉnh

     dân tộc.
       Đó là một nhận xét chính xác và tinh tế. Thơ Tố Hữu có sức lay động quần
     chúng  rất lớn trước hết vì thơ ông dễ  hiểu,  dễ  nhớ và  dễ  thuộc. Đó  là  những
     đặc tính của thơ ca truyền thống.  Nhà  phê  bình  nghiên cứu văn  học Hà  Minh
     Đức viết:  “ Đã  trên  nửa thế kỉ qua, thơ Tố  Hữu vẫn  là tiếng  nói tâm  tình  gần
     gũi  với  bạn  đọc.  Từ ấy,  Việt Bắc,  Gió  lộng,  Ra  trận,  Máu  và  hoa,  Một  tiếng
     đờn, mỗi tập thơ đều ghi lại chân thành tấm lòng của tác giả và hình bóng của
     cuộc đời. Đó là tấm lòng gắn bó với dân tỘQ của nhà thơ cách mạng và những
     sự kiện lớn diễn ra trên đất nước đều được in khá đậm nét trong thơ Tố Hữu”.

        Tính dân íộc trong thơ Tố Hữu thể hiện hài hoà ở nội dung tư tưởng và hình
     thức nghệ  thuật,  ở  tâm  hồn và  cách  thể  hiện  cảm  xúc.  Xuất thân từ  một gia
     đình  có  học ở  Huế  -  một vùng  đất  sơn  thuỷ  hữu  tình  giàu  truyền  thống  văn
     chương và truyền thống cách mạng, Tố Hữu giác ngộ cách mạng rất sớm, vừa
     hoạt động chính trị vừa sáng tác thơ ca. Con người chiến sĩ và con người thi sĩ
     hoà  làm  một, tạo nên  hồn thơ vừa sôi  nổi,  nồng  nàn, vừa thiết tha,  sâu  lắng.
     Trong  hàng  ngũ  các  nhà  thơ  cách  mạng,  Tô'  Hữu  lúc  nào  cũng  là  người  đi
     đầu.  Các  vấn  đề  trọng  đại  của  lịch  sử  dân  tộc  luôn  được  tác  giả  phản  ánh
     trong thơ ca với tinh thần trách  nhiệm  của một chiến sĩ và  trái tim  nhạy cảm
     của một thi sĩ.  Nội dung  nổi bật trong thơ Tố  Hữu  là tình  yêu  quê  hương, đất
     nước, yêu con người Việt Nam.
        Chất dân tộc hình thành  rất sớm  trong con  người Tố Hữu.  Cội  nguồn của
     nó là tình yêu quê hương, xứ sở tha thiết:

                          Huế ơi, quê mẹ của ta ơi!
                          Nhớ tự ngày xưa,  tuổi chín mười

                          Mây núi hiu hiu,  chiểu lặng lặng
                          Mưa nguồn gió biển,  nắng xa khơi...
                                            (Huế - Quê mẹ)
        Hình ảnh  quê  hương thân  yêu  lúc nào cũng  hiển  hiện trong nỗi  nhớ cháy
     lòng của nhà thơ:

                             Khi con tu hú gọi bầy
                        Lúa chiêm đương chín,  trái cây ngọt dần



     112
   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118