Page 90 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 90

cuộc đẩu tranh để vừa giành được thắng lợi cho quần chúng vừa bảo tồn
        được thực lực. Công tác công khai và bí mật phải biết xử trí đúng mức. Bộ
        phận chỉ đạo phải cố gắng áp sát đô thị mới dễ tiếp cận điều khiển phong
        trào Sài Gòn. Anh cho biết đến năm 1948 (lúc đó anh đang làm Bí thư Đặc
        khu ủy Sài Gòn - Gia Định), anh vẫn đóng cơ quan lãnh đạo ở vùng ven
        thành phỗ như Vườn Thơm, Bàu Cò, Láng Le... Anh nói lẽ ra cấp ủy phải
        làm việc trong nội thành, nhưng dễ gặp rủi ro hơn ở vùng ven, nếu tổ chức
        đường giao liên chặt chẽ thì cũng có thể nắm bắt nhanh nhạy tình hình
        để chỉ đạo phong trào. Tẫt nhiên giặc Pháp cũng có lúc đánh hơi được nơi
        đóng cơ quan Thành ủy. Nhưng nhờ tai mắt của nhân dân, Thành ủy ít bị
        tổn thất, còn giặc Pháp trớ trêu thay thường bị thất bại khi xua quần đi
        ruồng bố ven đô.
          Năm 1950, là năm phong trào Sài Gòn - Chợ Lớn sôi động với các cuộc
        biểu tình của thanh niên học sinh và đổng bào đuổi tàu chiến Mỹ khỏi bến
        cảng Sài Gòn.  Cái chết anh hùng của học sinh Trần Văn ơn và nữ sinh
        người Hoa Trần Bội Cơ đã dấy lên phong trào quần chúng sục sôi xuống
        đường rẩm rộ. Trí thức Sài Gòn - tiêu biểu là luật sư Nguyễn Hữu Thọ - đã
        cùng với nhân dân lao động và thanh niên học sinh biểu dương lực lượng
        đòi quyền Dân sinh Dân chủ. Anh Mười có nhiểu ý kiến rất hay để chỉ đạo
        phong trào Sài Gòn lúc này. Anh Mười chú trọng xây dựng một lực lượng
        cốt cán trong công nhân lao động, chủ lực quân của phong trào thành phố,
        đổng thời anh là người vận dụng sắc sảo đường lối đại đoàn kết trong mặt
        trận thống nhất dần tộc. Anh trân trọng đối với trí thức, nhân sĩ và tôn
        giáo, những người công khai đối đẩu với địch như Lưu Vãn Lang, Nguyễn
        Xuân Bái, Trịnh Đình Thảo, Triệu Quốc Mạnh, Trần Ngọc Liễng....
          Sau Hiệp  định  Genève  1954,  anh Mười trực tiếp  chỉ đạo phong trào
        đấu tranh chính trị rộng lớn, sôi nổi cùa Sài Gòn. Đến năm 1958, anh giữ
        cương vị Bí thư Xứ ủy Nam bộ. Anh Trấn Quốc Thảo thay thế làm Bí thư
        Sài Gòn. Khó khăn lớn trong 2 năm 1958-1959 là anh Thảo và nhiếu đổng
        chí lãnh đạo của thành phố bị bắt và bị giết, cơ sở nội thành bị đánh phá
        dữ dội. Anh Mười chỉ đạo thành lập ngay một cấp ủy mới cho Đặc khu
        Sài Gòn - Gia Định. Xứ ủy điểu động anh Võ Văn Kiệt vế làm Bí thư, anh
        Nguyễn Thái Sơn (Bảy Bình) làm Trưởng ban tổ chức, (tôi) Ba Hương làm



                                                                         89
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95