Page 89 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 89

Thành ủy TP. Hổ Chí Minh vào những thời điểm đáng ghi nhớ: Xuân Mậu
              Thân, trước và sau Hiệp định Paris, Sài Gòn sau giải phóng, nhất là lúc TP.
              Hổ Chí Minh vượt lên gian khó, năng động sáng tạo trong xây dựng kinh
              tế, tạo tiền để cho công cuộc “đổi mới” (1980-1985) - Anh Mười trăn trở
              tâm huyết với Sài Gòn, vất vả gian nan với Sài Gòn - TP. Hổ Chí Minh.
                Quen biết với anh trong gần nửa thế kỷ, tôi coi anh như người anh lớn.
              Chúng tôi có nhiều kỷ niệm trong mối quan hệ công tác, trong sở thích cá
              nhân - sách báo và văn học - kể cả một vài thú vui nho nhỏ: mê Tu-lơ-khơ
              trong những giờ thư giãn ở căn cứ rừng già thời kháng chiến.

                Lẩn đầu tiên tôi gặp anh Nguyễn \^n  Linh - mà anh em gọi thân thiết
              là anh Mười Cúc - trong cuộc họp Xứ ủy mở rộng năm 1950. Lúc đó, anh
              đang là ủy viên Thường vụ Xứ ủy. Anh hẹn ngày đến thăm và làm việc với
              cơ quan Hoa Kiểu vụ Nam bộ do tôi phụ trách.
                Khi đến anh đi trên chiếc xuồng “cà rèm” như anh em mà không đi ghe
              tam bản mui ống bốn chèo như cán bộ lãnh đạo. Rất may lúc đó cơ quan
              tôi đang mở lớp huấn luyện cán bộ Hoa vận, có cả người Hoa và người Việt
              của các tỉnh, nên có dịp anh hỏi rất cặn kẽ tình hình các tỉnh, đi sâu vào đời
              sống nhân dân và phong trào đấu tranh. Theo câu chuyện anh trao đổi với
              cán bộ, chúng ta có thể hình dung được tình hình của các địa phương. Anh
              nhận giảng cho lớp học một buổi, nội dung có nhiều vấn để căn bản của
              cách mạng, các chủ trương của Xứ ủy và cả phương pháp công tác vận động
              quần chúng. Bài nói của anh được ghi âm để các lớp sau sử dụng rất bổ ích.
                Anh thích đọc báo tiếng Pháp. Vì cơ quan tôi có liên lạc ra vô thành nên
              chúng tôi có đủ loại sách báo, cả sách lý luận và văn nghệ của nhà xuất
              bản Xã hội Pháp. Và anh cũng đã khuyên tôi nên dịch hai cuốn truyện
              “Một người chân chính” của Boris Polevoy và “Tấm kính giết người” của
              Aleksey Tolstoy. Hai cuốn truyện sau đó được đăng trên báo Sống Chung
              và được Nhà xuất bản Thanh Niên in thành sách.
                Lúc hoạt động trong thành phố,  anh thường ở nhà các gia đình  thợ
              thuyền, lao động nên anh hiểu rõ đời sống và tầm tư nguyện vọng của bà
              con lao động nghèo.  Anh hướng dẫn tôi chỉ đạo phong trào thành phố
              phải biết quyển lợi bức xúc của quần chúng, đưa ra khấu hiệu từ thấp đến
              cao, phù hỢp với nguyện vọng quần chúng, phải biết tiến thoái trong từng



              88
   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94