Page 213 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 213
mà chú Mai Chí Thọ hết lòng động viên doanh nghiệp tư nhân cá thể yên
tâm sản xuất, rồi chú Linh vào cuộc một cách bài bản để Trung ương đổng
tình chấp thuận chuyển đường lối phát triển kinh tế theo hướng mới. Tất
cả những hình ảnh sôi động ấy, phút chốc hiện ra trong tâm trí tôi, cùng
dáng dẫp của chú Linh thảm trầm, trí tuệ.
Cũng một phong cách như xưa, chú Linh chủ động hỏi tôi về tình hình
thành phố. Tôi vừa báo cáo, vừa đê' xuất ý kiến với chú nhiểu vấn đế, nhất là
vê phát triển kinh tế thành phố theo đường lối đồi mới và việc giáo dục rèn
luyện thanh niên. Tôi nói như thể chú đang là Bí thư Thành ủy, nhiều chuyện
thiệt là mất thì giờ đối với một đổng chí Tổng Bí thư của Đảng. Nhưng sao
tôi thấy chú vẫn lắng nghe, kiên trì và như còn khuyến khích tôi. Công việc
cả nước rộng lớn và nặng nể càng làm cho chú quan tâm đến thành phố như
là một trọng điểm kinh tế, chỗ dựa cho cả nước, điểu đó là một phương pháp
cách mạng mà trong kháng chiến chúng tôi đã được chú truyền đạt, nhưng
bây giờ trong xây dựng đất nước áp dụng như thế nào không phải dễ.
Chú Linh vẫn ung dung: “Được! Được rổi! Bộ Chính trị đang quan tâm
những điểu mà cậu vừa nói. Cậu về trong ấy cho tôi gởi lời thăm Thành
ủy”. Rồi chú đứng lên đến bên tủ sách. “Này, cậu mang giúp tôi cái này vê'
cho cô Bảy nhé”. Chú Linh cầm một túi xách đã chuẩn bị sẵn quà gởi cho
cô Bảy Huệ. Tôi lật đật đỡ lấy. Bỗng tôi thật bất ngờ: túi xách nhẹ tênh.
Lòng tôi trào lên nỗi xúc động đến nghẹn lời. Người Tổng Bí thư ấy mãi xa
vợ xa con. Tôi không nghe rõ chú dặn dò những gì, chỉ mang mang nhớ là
chú nói sức khỏe cô Bảy cẩn được bổi dưỡng, chú lo. Rối chú như muốn
xem lại mấy món quà trong túi có đủ chưa. Tôi vội từ giã chú một lẩn nữa
rổi xách túi bước ra cửa phòng.
Trong lúc đường lối đổi mới sau Đại hội Đảng lần thứ "VI đang sôi nổi
đi vào cuộc sống, nhân dân đang kỳ vọng, thế giới đang theo nhìn, tôi hiểu
được công việc của người Tổng Bí thư của Đảng bộn bê' đến mức nào, mà
trong lòng chú vẫn giữ những tình cảm sâu đậm, nhớ từng người, đổng
chí trong cấp ủy, người thân thương trong gia quyến, không quên một ai,
những tình cảm thật 'Việt Nam!
Mùa xuân Kỷ Mão, thành phố Bác Hố
212