Page 218 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 218
đóng góp của các Thiển sư, tăng ni, đổng bào Phật tử trong cuộc đấu tranh
chổng ngoại xâm bảo vệ độc lập dân tộc. Trước khi ra vế, Hòa thượng
Viện chủ đưa chú đi ngoạn cảnh chùa và tặng chú cây gậy trúc của Hòa
thượng. Nhìn phong thái của chú ung dung, khoan thai cởi mở bên cạnh
Hòa thượng, cháu chợt hiểu rõ tại sao tăng ni lại hồ hởi, an tâm khi nghe
chú nói Phật giáo là người nhà.
Chú Mười ơi!
Chúng cháu biết chú rất thương yêu dì Bảy và các em, nhưng vì dổn tâm
sức cho việc chung nên gia đình chú chịu nhiếu thiệt thòi vế hạnh phúc
riêng. Và cũng như các chú lãnh đạo Trung ương Cục và T4 thời bấy giờ,
chú luôn quan tầm đến hạnh phúc của các cán bộ đang dấn thân trong
cuộc đấu tranh nhiều gian khổ, hy sinh.
Vợ chổng chúng cháu còn nhớ mãi cái tình của chú đối với lớp trẻ hoạt
động nội thành, luôn hăng say, không nghĩ gì đến hạnh phúc riêng. Chú
đã cắt tấm ảnh chụp cháu và bạn bè trong ngày trao trả đăng trên báo Điện
Tín và sau đó đã tác thành cho chúng cháu tại Lộc Ninh. Chú và dì Ba Thi
nói: “Các cháu yêu nhau đã lâu, phải thành hôn, sinh con rổi lại tiếp tục
chiến đấu. Việc này là đúng đắn, các chú các dì ủng hộ”. Sau này khi biết
cháu sinh cháu bé, chú gửi thư mừng trong đó có đoạn viết vui: “Chúc
cháu mẹ tròn con vuông”.
Tấm lòng cao cả, thủy chung và nhân hậu của các chú, các dì đã động
viên chúng cháu và là tấm gương cho lớp trẻ chúng cháu học tập trong suốt
cuộc đời hoạt động cách mạng của mình.
Lớp trẻ chúng cháu luôn được chú động viên và quan tâm chăm sóc bổi
dưỡng đào tạo. Chú thường hay nhắc nhở: “Các cháu phải tự tin vào mình.
Lúc chú mới 24 tuổi (1939) chú đã tham gia Thành ủy Sài Gòn. Lúc ấy chú
chưa hiểu gì nhiếu về lý luận chủ nghĩa cộng sản, chủ yếu là có lòng yêu
nước, lòng căm thù giặc sầu sắc, quyết tâm đấu tranh để giành độc lập dần
tộc. Các cháu ngày nay đã được thử thách, trưởng thành qua cuộc chiến
tranh chống Mỹ, lại có trình độ kiến thức, có diễu kiện hòa bình để thi thố
tài năng. Các cháu cũng đã trên dưới 40 cả rổi, phải mạnh dạn dấn thân
vào các lĩnh vực hoạt động để được rèn luyện, tập sự dần, cứ mạnh dạn
làm, có sai sót thì chân thành khiêm tốn nhận và sửa; vừa làm vừa tự nâng
217