Page 215 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 215

thức, nhân sĩ tinh lắm. Nếu mình vận động mà lừa bịp thì các vị đó biết
             ngay và như thế là có hại cho cách mạng. Phải nói cho rõ mục tiêu cuối
             cùng của cuộc đấu tranh cách mạng của chúng ta là giải phóng dân tộc,
             giải phóng giai cấp, xây dựng chủ nghĩa xã hội. Trước mắt vận động các vị
             đó cùng ta đạt mục tiêu đấu tranh chống Mỹ, giành độc lập cho dân tộc và
             khi đó chúng ta hy vọng bà con sẽ đi chung đường với chúng ta đến mục
             tiêu cuối  cùng...  Người cách mạng phải  kiên  định vững tin  con đường
             mình đi, thì mới đủ sức thuyết phục được các tầng lớp trên cùng đi vì ích
             nước, lợi nhà”.
                Câu phê bình đó, cháu không nhớ từng chữ, nhưng nội dung của nó thì
             khắc sâu trong tâm khảm cháu, làm kim chỉ nam hành động cho cháu suốt
             cuộc đời hoạt động cho đến ngày nay.
                Tại hội nghị Ban Chấp hành Trung ương Hội liên hiệp thanh niên Việt
             Nam tại TP. Hổ Chí Minh, năm 1979, chú đã đến dự, góp ý kiến và nhấn
             mạnh, đại ý: “Thanh niên phải biết yêu, biết ghét một cách minh bạch.
             Ghét điểu xấu và ra sức đấu tranh bảo vệ đến cùng điểu tốt, điểu phải”.
                Bọn chúng cháu khi nói vể chú thường gọi chú là “ông già” và khi làm
             điểu gì không phải thường nhắc nhau: “Làm như vậy, ông già biết thì ráy
             dữ lắm!”. Câu nhắc đó gần như là một mệnh lệnh tinh thẩn buộc đối tượng
             phải ngưng ngay hành động sai trái đó. Những câu nói, lời phê bình, phân
             tích, đề xuất chủ trương của chú luôn mạch lạc, logic, ngắn gọn, súc tích.
             Bọn cháu thường nói với nhau: “ông già nói như viết vậy, không sai văn
             phạm chút nào”.
                Cán bộ thành phố gọi chú là Anh Mười Cúc, chú Mười. Cán bộ, nhân
             dân miền Bắc gọi chú là bác Mười, ông già, anh Mười, chú Mười đếu là
             những tên gọi trìu mến thân thương, là phần thưởng tinh thần cao quí mà

             cán bộ, nhân dân dành cho con người cộng sản kiên cường, thông minh,
             sắc sảo như chú.
                Viết đến đây, cháu lại nhớ những nỗi truân chuyên, vất vả của chú trên
             con đường tìm tòi và thực hiện công cuộc đổi mới nền kinh tế của đất
             nước mà bắt đầu là từ TP. Hổ Chí Minh. Tại sự kiện Đà Lạt năm 1983, chú
             đã trình bày quan điểm đổi mới của mình thông qua các hoạt động kinh
             doanh sản xuất cùa các doanh nghiệp lớn tại thành phố. Có thể nói công


             214
   210   211   212   213   214   215   216   217   218   219   220