Page 92 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 92

biết dệt vải. Ngày xưa, một tấm vải có thể đổi được
   một con trâu hoặc một gùi đồ,  chí ít cũng đổi được
   một con heo.  Họ lắng nghe tiếng giã gạo của người
   con  gái  xem  có  giòn  giã,  dứt  khoát  hay  không.
   Hình  ảnh  mà  các  chàng  trai Jrai  say  mê  là  người
   phụ  nữ  cán  bông,  xe  chỉ  từ  đầu  hôm  đến  canh
   khuya.  Người  Jrai  không  ngớt  lòi  ca  tụng cái  đẹp
   động,  cái  đẹp cân  đối,  uyển chuyển của cô  gái  đeo
   gùi hoặc đang giã gạo, sảy gạo.
       Trai  Jrai  không  thích  bạn  gái  cả  tin,  nhẹ  dạ.
   Càng khó khăn trong việc chinh  phục bạn  gái bao
   nhiêu, họ càng thích bấy nhiêu. Họ không đánh giá
   cao bạn gái giữ họ ở chơi quá lâu trong nhà mặc dù
   họ rất muốh ở mãi bên người  đẹp.  Người con gái ý
   tứ chỉ tiếp riêng bạn trai một lúc, một nhát, rồi sau
   đó  nhò  người  nhà  cùng  tiếp.  Khi  bạn  trai  ra  về,
   người con gái chỉ tiễn đến hiên nhà, không tiễn hết
   cầu thang.
       Trai Jrai, trong truyền thống, không chuộng các
   cô gái có học thức, bởi lẽ thuở xưa, các cô gái đâu đã
   có điều kiện đi học.  Cái mà họ chuộng chính là kinh
   nghiệm sốhg, là ý tứ trong giao tiếp,  ăn ở với người
   trong gia đình và người ngoài làng. Nhận được lòi tỏ
   tình, con gái Jrai thường nói:  "Em không biết bổ củi
   cho ra củi,  không biết gùi nước cho đầy gùi,  anh có
   thương em thi thương...".  Đây cũng là một cách nói
   khiêm  nhường,  tự  giới thiệu  tài  năng và  đức hạnh
   của  cô  gái,  đậm  đà  phong  vị  Tây  Nguyên.  Và  nhò
   đó, chúng ta hôm nay cũng phần nào hiểu đàn ông
   Jrai cần gì ở người bạn trăm năm.



                                                         91
   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97