Page 147 - Lý Thường Kiệt
P. 147

KHÁNG TỐNG-ĐÒI ĐẤT


    tướng được sung vào việc cầm các đạo quân nam  thảo.  Các tướng ấy đều
    lấy ở các doanh tại tây bắc*^T
        Vua Tống bằng lòng,  rồi cắt công việc.  Bèn sai Triệu Tiết xuống miền
    nam trước, để trông coi những quân đã mộ ở các miền ấy. Ngày 21 tháng 2
     (Đ. Vi, DL 28-3), lại sai Tiết coi riêng về việc lương thực. (TB 273/1 Ib, 12b).

        2.  Bộ bình
        Bộ binh phần lớn lấy ở các doanh trại đóng gần biên thùy Liêu, Hạ.
    Một phần là quân có sẵn, đã được tập luyện hẳn hoi. Một phần là quân
    mới  mộ  ở các  lộ  Hà  Bắc,  Kinh  Đông.  Lại  thêm  quân  mộ  dọc  đường  từ
    kinh  tới  Ung  Châu  và  quân  khê  động.  Tổng  số  hơn  mười  vạn,  chia  ra
    chín  đạo.  Quân  tuy nhiều,  nhưng giá  trị chiến  đấu  không đều.  Lại là  ô
     hợp, ngôn ngữ bất đồng; cho nên hiệu lệnh khó thông tri, làm thêm khó
     điều khiển.

        Từ ngày 27 tháng Chạp năm Ất Mão (G. Dn, DL 25-2-1076), đặt An Nam
     hành doanh và giao cho Triệu Tiết, thì đã định chuẩn bị mười vạn quân, từ
     Biện Kinh đến Ung Châu, và hai vạn quân từ Biện Kinh đến Quảng Châu.
     Lại sai biện một tháng lương, hẹn đến tháng Giêng năm sau phải có đủ (TB
     271/17a).
        Vua Tống sai đình chỉ các công việc không gấp, như việc đào sông Câu
     Hà, để lấy phu dùng vào việc nam chinh. (TB 271/18a).
         Viên coi Quảng Châu, là Lưu cẩn xin mộ các xạ sinh và lính dũng lực ở
     các châu, để sung vào việc ấy. (13-1, c. Ng, DL 20-2; TB 272/ịa).

         Ỷ triều đình là tùy tiện đâu mộ động đinh ở đó (lời chiếu cho ty kinh
     lược Quảng Tây ngày 28 tháng Giêng, TB 272/12a). Còn binh, nghĩa là lính
     chính thức,  thì phải mộ ở vùng bắc: Thiểm Tây, Hà Đông; vì đó là nơi kỵ
     binh rất giỏi (theo chiếu ngày 13 tháng 2, TB 273/8a).
         Đến lúc Quách Quỳ xin đem hết quân sĩ mình cai quản ở Phu Diên theo
     xuống  miền  nam  (20  tháng  2),  vua  bằng  lòng  ngay,  và  hỏi:  "Quân,  cần
     chừng bao nhiêu?" Quỳ tâu: "Cần nhiều, miễn sao cho đủ dùng, chứ nói ra
     không hết" (TL và TB 273/llb).


                                       157
   142   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152