Page 145 - Lý Thường Kiệt
P. 145
KHÁNG TỐNG - ĐÒI ĐẤT
hiệu lịnh thì xin quy nhất vào tay chánh đô tổng quan (Tiết)". Hiến thấy
vậy, lấy làm mếch lòng. Và Tiết muốn rằng phàm việc gì cũng tâu qua hai
phủ, mà Hiến thì muốn tâu thẳng lên vua. (TB 273/lb).
Một hôm, Hiến hỏi Tiết: "Trong việc quân, nếu có chỉ vua về việc chỉ
huy, thì làm thế nào? có tuân theo không?" Tiết trả lời: "Chỉ ấy phải thì nên
theo, chỉ ấy không phải thì nên không theo. Trong quân phải tiện nghi".
Tiết hiểu rõ quyền và bổn phận một tướng tại ngoại; còn Hiến quen tính tôi
tớ ở cấm đình, nên chỉ chịu sai bảo mà thôi.
Hai người trở nên ghét nhau, nhiều lần cãi nhau trước mặt vua (TB
273/lb). Tiết xin vua bãi Hiến (TS 332). An Thạch bênh Tiết nói: "Không nên
bắt chước đời Đường lúc suy, giao việc nước cho hoạn quan" (TB 273/lb).
Vua bằng lòng nghe theo, và hỏi Tiết: "Nếu Hiến không đi, thì lấy ai thay?"
Tiết tâu: "Có Quách Quỳ đã lão luyện biên sự".
Nguyên, tại triều, Vương An Thạch và Ngô Sung không ăn ý với nhau
về việc đánh Giao Chỉ. An Thạch nói đánh chắc được. Sung nói nếu có được
cũng vô ích. (TB 273/lb).
An Thạch lại không thích Quách Quỳ. Trước đó An Thạch đã đổ cho
Quỳ đã làm hỏng việc đào sông Hi Hà, và đã truất Quỳ. An Thạch lại là
người thích Tiết, nên chỉ muốn để Quỳ làm phó mà thôi. Trái lại, Sung che
chở Quỳ và xin cho Quỳ làm chánh. Hai bên cãi nhau. Vua hỏi thẳng Tiết
rằng: "Khanh thống soái, mà Quỳ làm phó hay sao?"
Câu hỏi làm Tiết lúng túng, vì bụng muốn làm chánh soái mà không lẽ
nói ra. Nên Tiết tâu một cách miễn cưỡng rằng: "Vì nước mà làm việc
chung. Sao lại hỏi ai chánh, ai phó? Tôi chỉ xin giúp việc mà thôi". (TB
273/lb).
Thế là Quách Quỳ được cử làm nguyên soái, và vô cớ, Tiết tự truất
mình xuống làm phó. Đó là một cớ lớn làm cho sau này hai người trở nên
bất hòa, và sự hành binh thất bại cũng căn do ở đó phần lớn. Trong cuộc
xung đột giữa Ngô Sung và Vương An Thạch, An Thạch đã thua. Ảnh
hưởng An Thạch từ đó sụt kém.
155