Page 50 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 50
Các thần lực lƣợng tự nhiên chủ yếu gồm có:
Thần Anu là thần trời. Dần dần Anu đƣợc quan niệm là cha
và là vua của các thần.
Thần Enlin là thần đất, cũng đƣợc quan niệm là chúa tể của
trời đất.
Thần Ea là thần nƣớc, con trƣởng của thần Anu, đồng thời
là cha của thần Mácđúc.
Mặt Trời, Mặt Trăng và tinh tú cũng đƣợc coi là các vị thần,
vì vậy thần Mácđúc còn đƣợc coi là thần sao Mộc, thần Ixta thì
còn đƣợc coi là thần sao Kim.
Thần Mặt Trời Samát đƣợc quan niệm là con của thần Mặt
Trăng Xin vì ngƣời Xume cho rằng ngày là do đêm sinh ra. Về
sau, thần Samát đƣợc coi là thần tƣ pháp và là thần bảo hộ các
vua. Thời Babilon thần Mácđúc, cháu của thần Anu, con trƣởng
của thần Ea trở thành chúa tể của các thần, vì vậy, câu đầu tiên
của bộ luật Hammurabi viết:
"Thần Anu vĩ đại... cùng với thần Elin, chúa tể của trời
đất quyết định vận mệnh của đất nước ban cho Mácđúc, con
trưởng của thần Ea quyền thống trị cả nhân loại…"
Ngoài những thần chủ yếu nói trên còn có nhiều thần thuộc
các lĩnh vực khác nhau nhƣ thần sấm sét mƣa lụt Ađát, nữ thần
sinh đẻ và số mệnh Nintu, thần nông nghiệp Urát, thần trí tuệ
Tutu, thần chiến tranh Dababa, thần ôn dịch Ira...
Việc thờ ngƣời chết cũng rất đƣợc coi trọng. Vì vậy, ngƣời
Lƣỡng Hà rất chú ý đến lễ mai táng. Họ quan niệm rằng con
ngƣời sau khi chết cũng có cuộc sống giống nhƣ ở trần thế, do
đó, những ngƣời giàu có khi mai táng thƣờng chôn theo nô lệ và
những thứ quý giá và đƣợc xây dựng những lăng mộ lớn. Những