Page 307 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 307
bốn quốc gia là Caxtila, Aragôn, Nava và Bồ Đào Nha, trong đó
quan trọng nhất là Caxtila và Aragôn.
Năm 1469, hoàng tử Aragôn là Phécđinăng kết hôn với
công chúa Caxtila là Ixabela. Năm 1474, Ixabela lên làm vua
Caxtila, năm 1479, Phécđinăng cũng lên ngôi ở Aragôn, do đó
hai nƣớc chính thức hợp nhất thành nƣớc Tây Ban Nha. Năm
1512 Vƣơng quốc Nava cũng sáp nhập vào Tây Ban Nha, còn
Bồ Đào Nha vẫn là một nƣớc độc lập.
2. Sự hình thành và phát triển của chế độ phong kiến
Xã hội Hy Lạp, La Mã là xã hội chiếm hữu nô lệ. Năm 476,
đế quốc Tây La Mã diệt vong. Sự kiện đó đánh dấu chế độ
chiếm hữu nô lệ kết thúc, từ đó, các vƣơng quốc mới thành lập
trên đất đai của Tây La Mã không tiếp tục duy trì chế độ chiếm
hữu nô lệ mà đi vào con đƣờng phong kiến hóa.
Vậy chế độ phong kiến là gì? Đó là một hình thái kinh tế xã
hội trong đó có hai giai cấp cơ bản là giai cấp địa chủ phong
kiến và giai cấp nông dân. Giai cấp địa chủ phong kiến chiếm
hầu hết ruộng đất trong xã hội, còn giai cấp nông dân thì bị mất
ruộng đất nên phải cày cấy ruộng đất của địa chủ, do đó bị giai
cấp địa chủ bóc lột bằng địa tô và các hình thức cƣỡng bức siêu
kinh tế khác.
Ở Tây Âu, quá trình phong kiến hóa ở vƣơng quốc Phrăng
diễn ra tƣơng đối tiêu biểu.
Trong quá trình chinh phục, vua Phrăng đã đem những vùng
đất rộng lớn phong cho những ngƣời thân cận của mình lập
thành những lãnh địa. Đồng thời còn phong cho họ các tƣớc hiệu
quý tộc nhƣ Công, Hầu, Bá. Các lãnh địa và các tƣớc hiệu quý
tộc đều đƣợc truyền cho con cháu. Nhƣ vậy, chính sách phân