Page 570 - Không Phải Huyền Thoại
P. 570
5 6 9
Kennedy: Trong thời gian thăm viếng của tôi ở đâỵ, tôi ngạc nhiên khi
thấy sự thù hận đối vói người Mỹ thật ít. Tại sao vậy?
Võ Nguyên Giáp: Gần đây, một cựu chiến búửi Mỹ đến thăm tôi, và
tôi tiếp đón anh ta rất nồng nlúệt. Anh ta nói, "Tôi không hiểu tại sao
trước đây tôi đã đến đây đánh Việt Nam, và không hiểu sao ngài lại tiếp
đón tôi như thế này." Và tôi nói, "Trước đây, lính GI đến đây mang theo
Thompson*^’, và vì thế chúng tôi tiếp họ vói tư cách những ngưòi mang
súng ống. Bây giờ anh đến như khách du lịch, và chúng tôi tiếp anh vói
tinh thần của lòng mến khách." Và rồi ngưòi đàn ông bắt đầu khóc.
Tôi cũng đã tiếp Đô đốc Zumwalt, viên chỉ huy đã ra lệnh rải chất độc
da cam. ông ta bảo tôi là con trai của chính ông cũng đã phải chịu đrmg
hậu quả của hóa chất này. "Tôi chỉ làm nhiệm vụ của mình," viên đô
đốc nói. Và tôi nói, "Tôi hiểu." Bỏi vậy, câu hỏi bây giờ là, làm sao chúng
ta có thể làm cho nhân dân hai nước đều yêu hòa bmh, lại gần nhau hơn?
Kennedy: Làm thế nào để sự hòa giẳi đạt được mức cao nhất?
Võ Nguyên Giáp: Mỗi một công dân Mỹ có thiện chí nên làm gì đó
để làm cho quan hệ tốt hơn. Chúng ta phải hiểu nhau hơn, đặc biệt là
thế hệ trẻ. Tôi muốn nói thêm một điểm nữa. Có lẽ hậu quả đau thương
nhất của chiến tranh là tác động của chất độc da cam. Là những ngưòi
theo chủ nghĩa nhân đạo, chiíng ta phải chia sẻ hách nhiệm để giúp đỡ
các nạn lửiân Việt Nam virợt qua được những khó khăn của họ.
Nguyễn Trưong Quý dịch
1. Một loại súng trường dành cho bộ bình của Mỹ.