Page 567 - Không Phải Huyền Thoại
P. 567
5 6 6 KHÔNG PHẢI HUYỀN THOẠI
Khi đó, Giáp đã thành công như ông đã tiên liệu. Năm 1968, ông nói
vói một nhà báo về cao trào của cuộc chiến:
"Chiing tôi sẽ chiến đấu lâu dài nếu cần thiết, 10, 15, 20, 50 năm, cho
đến khi chúng tôi giành được thắng lọi hoàn toàn... Chúng tôi không vội
và chúng tôi không sợ."
Thật khó cho tôi để liên hệ sự nổi tiếng đó với người đàn ông như bậc
chú bác có đôi mắt sâu và nụ cười hiền từ, ngưòi tôi được gặp trong buổi
sinh nhật lần thứ tám mươi bảy của ông. Vây quanh ông là người con
trai cả và con gái, người vợ và một rửióm ngưòi cấp dưói ngưỡng mộ.
Hôm nay, ngưòd đàn ông đó cùng uống trà nhài và ăn bánh đậu xanh
vói tôi, tập trung nói về một vấn đề tồn đọng khác - ông từng là một
người vận động nối lại quan hệ hữu nghị hậu chiến giữa Việt Nam và
Hoa Kỳ. "Anh biết đấy," tướng Giáp vừa nói vừa vỗ vào đầu gối tôi, "Tôi
đã từng là một vị tướng chiến ữarửi, nhưng giờ đây tôi muốn trở thành
một vị tướng hòa bình."
Kennedy: Bằng cách nào mà nghề nlìà giáo của ông lại chuẩn bị cho ông
một sự nghiệp của một chỉ huy quần đội tối cao của Việt Nam ?
Võ Nguyên Giáp: Bởi vì như mọi người Việt Nam, tôi muốn độc lập,
và ở Việt Nam, chúng tôi thường nói, "Giặc đến nhà, đàn bà cũng đánh."
Vì thế khi tôi được hỏi, "Ai là vị tướng người Việt giỏi nhất?" tôi nói,
"Nhân dân Việt Nam."
Kennedy: Sự khác nhau giữa chiến đấu chống Pháp và Mỹỉà gì?
Võ Nguyên Giáp: Người Pháp nghĩ họ hiểu từứi hừứi vì họ đã cai ữị
Việt Nam gần một ữăm năm, và họ quyết tâm giành phần thắng. Nhimg
chúứi lúc người Pháp tập hợp được lực lượng quân sự mạiứi nhất và chắc
chắn về thắng lợi, họ lại thất bại ở Điện Biên Phủ vào năm 1954. Nhiều
tướng lĩnh và bộ hưởng Pháp tới Điện Biên Phủ trước khi nó sụp đổ -
nhiều tướng Mỹ cũng từng tới. Và họ đều nói rằng Điện Biên Phủ không
thể bị tiêu diệt. Rồi nó đã sụp đổ. [Cười]
Kennedy: Nguời Mỹ và Việt Nam lẽ ra rất khó ừở thành kẻ thù của nhau.
Hồ Chí Mirứì tàng dẫn Tuyên ngôn Độc lập (của Mỹ) ừong diễn văn của